Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2015

Thơ Hà Khắc Dủng -NLS.Tây ninh


NHƯ SÓNG BIỂN



Sóng vỗ rì rào
chiều nay biển hát
Hát lời ru đá hát lời ru... cát.
Vỗ nhẹ êm đềm


mơn trớn đá côi
Lướt mơn man trên má dãi cát mềm
Và gọi gió mang hương tình yêu tới...
Rồi em cười nụ
cho một cuộc đời
Có lúc bềnh bồng, có khi phẳng lặng
Cuộc đời ta như sóng biển ngàn khơi...


ĐÊM VỀ

Đêm về-đêm nay ta thức trắng
Gởi linh hồn suy gẫm cuộc đời...
Yêu thương nhân loại giờ hụt hẩng
Điêu ngoa gian trá lại thừa ra

Đêm về-đêm nay sao thương quá
Những mảnh đời ru giấc vĩa hè
Sáng ngửa tay xin từng góc phố
Manh quần tấm áo chẳng vừa đôi

Đêm về-đêm nay sao chua chát
Lấy đồng tiền trả giá loài người
Nhân phẩm đi đâu sao chẳng thấy
Có chăng còn lại đống nhớp nhơ...

Đêm về-đêm nay ôi lạnh ngắt
Nhân tình-thế thái tuột xuống rồi
Đối nhân xử thế đi biền biệt
Ngộ ra...đời sống quá ngỡ ngàng.
5.2014

HÀ KHẮC DŨNG

( KHÓA 2 )
(ảnh:từ Google)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

ThaiLy: ĐỘ (T.Vấn và Bạn Hửu )

                                             Trước Cơn Giông – Tranh (sơn dầu): MAI TÂM Đó là tên nhân vật của truyện! Tên một thằng bé...