Nói đến Thanh Tịnh ai cũng nghĩ đến văn xuôi, bài Tôi đi học, chứ không ai biết đến thơ của Thanh Tịnh . Ngược với Đinh Hùng, ai cũng biết nhiều bài thơ của Đinh Hùng nhưng không ai nghĩ đến bài văn xuôi "Cảm Thu" của ông
Lời cuối cùng
|
Et
s'il revenait un jour
|
Rồi một hôm, nếu về, cha hỏi:
Mẹ ở đâu? con biết nói sao? Con hãy bảo: trông cha mòn mỏi Mẹ từ trần sau mấy tháng đau. Nếu cha hỏi sao nhà vắng vẻ? Mẹ khuyên con hãy trả lời sao? Con lặng chỉ bình hương khói rẽ. Và trên giường chỉ đĩa dầu hao! Nếu cha hỏi cặp đào trước ngõ Sao chỉ còn một gốc ngả nghiêng? Con sẽ chỉ một cây đào nhỏ Bên cây tùng, rồi đứng lặng yên. Còn mồ mẹ, nếu cha muốn biết, Phải hướng nào, con nói cùng cha? Con lặng chỉ bầu trời xanh biếc Và bên trời chỉ nội cỏ xa!
Thanh
Tịnh
Hà
nội báo số 5
5
tháng 2 năm 1936
|
Et s’il revenait un jour
Que faut-il lui dire ? — Dites-lui qu’on l’attendit Jusqu’à s’en mourir... Et s’il m’interroge encore Sans me reconnaître ? — Parlez-lui comme une sœur, Il souffre peut-être... Et s’il demande où vous êtes Que faut-il répondre ? — Donnez-lui mon anneau d’or Sans rien lui répondre... Et s’il veut savoir pourquoi La salle est déserte ? — Montrez-lui la lampe éteinte Et la porte ouverte... Et s’il m’interroge alors Sur la dernière heure ? — Dites-lui que j’ai souri De peur qu’il ne pleure...
1896
Maurice Maeterlinck
|
Bài thơ rất hay
Trả lờiXóa