Thứ Ba, 14 tháng 5, 2019

AI - Thơ Đặng Quang Tâm



Ai ngồi đây nhớ buổi tiển em đi 
Ai đứng đợi em về qua cuối phố
Ai đau khổ nếu tình mình dang dở
Ai giận hờn khi lở hẹn sáng nay

Ai còn tin lời xin lỗi sau này 
Ai chua xót như hôm nào em khóc
Ai sẽ xếp thư tình đưa em đọc
Ai đón em đi học chiều nay” 



Ai sẽ cầm thật chặt đôi bàn tay
Ai sẽ nói như là hơi thở nhẹ
Ai sẽ hôn nụ hôn đầu rất khẽ 
Ai thở dài khi lệ thắm đôi vai

Ai giúp em làm bài tập tối nay 
Ai sẽ nhìn ngón tay em thon nhỏ 
Ai sẽ hỏi vì sao môi em đỏ
Ai thả hồn lưu lạc cỏi thiên thai 

Ai nhủ lòng sao có buổi hôm nay
Ai tha thiết mà chừng như chưa đủ 
Ai ngồi đọc lại từng trang thư cũ
Ai bàng hoàng xin hỏi ai là ai

ĐẶNG QUANG TÂM

(Nhóm Văn Nghệ Trăng Vàm Cỏ Đông)
5-12-2019

1 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...