Chủ Nhật, 5 tháng 5, 2019

Le Train De La Vie (Chuyến Tàu Cuộc Đời )

Le train de la vie
                                                           Jean d'Ormesson

A la naissance, on monte dans le train et on rencontre nos Parents.

On croit qu'ils voyageront toujours avec nous.

Pourtant, à une station, nos Parents descendront du train, nous
laissant seuls continuer le voyage.

Au fur et à mesure que le temps passe, d'autres personnes montent dans le train.

Et ils seront importants : notre fratrie, amis, enfants, même l'amour
de notre vie.

Beaucoup démissionneront (même l'amour de notre vie) et laisseront un
vide plus ou moins grand.

D'autres seront si discrets qu'on ne réalisera pas qu'ils ont quitté
leurs sièges.

Ce voyage en train sera plein de joies, de peines, d'attentes, de
bonjours, d'au- revoir et d'adieux.

Le succès est d'avoir de bonnes relations avec tous les passagers
pourvu qu'on donne le meilleur de nous-mêmes.

On ne sait pas à quelle station nous descendrons,

Donc vivons heureux, aimons et pardonnons.

 Il est important de le faire car lorsque nous descendrons du train,
nous ne devrons laisser que des beaux souvenirs à ceux qui
continueront leur voyage,

 Soyons heureux avec ce que nous avons et remercions le ciel de ce
voyage fantastique,

Aussi, merci d'être un des passagers de mon train.

 Et si je dois descendre à la prochaine station, je suis content
d'avoir fait un bout de chemin avec toi.

Je veux dire à chaque personne qui lira ce texte que je vous remercie
d’être dans ma vie et de voyager dans mon train.


Chuyến tàu cuộc đời

Từ lúc sinh ra, ta đáp một chuyến  tàu và gặp ngay cha mẹ
Ta cứ ngỡ sẽ luôn đồng hành với họ

Nhưng đến một ga kia, cha mẹ ta rời tàu, để lại mình ta tiếp tục

Trong suốt cuộc hành trình, có nhiều người khác lên tàu

Và họ cũng khá quan trọng: anh em, bạn bè, con cái và  cả người yêu của ta

Rồi nhiều người sẽ từ biệt ( có thể cả người tình của đời ta) và để
lại ít nhiều khoảng trống

Và những người khác cũng sẽ âm thầm lặng lẽ ra đi (mà ta không hay biết)

Cuộc hành trình sẽ đầy niềm vui, khó nhọc, đợi chờ, hội ngộ, tạm biệt
và vĩnh biệt

Thành quả có chăng là những mối quan hệ với tất cả mọi người trong
chuyến  đi, miễn là mỗi người đã làm những điều tốt nhất mà mình có
thể

Ta chẳng biết rồi ta sẽ xuống ga nào

 Vậy thì hãy sống vui, hãy yêu thương và tha thứ

 Điều quan trọng là hãy làm như thế, vì khi chúng ta rời tàu, chúng ta
phải để lại những kỷ niệm đẹp cho những người còn tiếp tục chuyến đi

Hãy vui với những gì mình có và cám ơn trời về chuyến đi kỳ thú này

 Và cũng cám ơn bạn đã là một trong những hành khách chung chuyến tàu

Và nếu tôi phải xuống ở ga sắp tới, tôi cũng hài lòng vì đã cùng đi
với bạn một đoạn đường

Tôi muốn nói với những người đọc bài này rằng tôi xin cám ơn là có bạn
trong cuộc đời và bạn đã đi cùng tôi trên chuyến tàu này, chuyến tàu
của cuộc đời tôi./.


                  HTY ( Phỏng dịch)


(Hoa Huỳnh chuyển )

1 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...