Thứ Ba, 14 tháng 6, 2022

NHỮNG NẾP NHĂN - Thơ Đặng Quang Tâm


         
NHỮNG NẾP NHĂN 

Tôi đếm những nếp nhăn trên mặt 
Có nếp nhăn từ lúc mới ra đời 
Những nếp dành cho đứa mồ côi
Ôi những đứa bị người đời khinh bạc

Những đứa phải sống bám vào người khác
Học cách ở đời để được yên thân
Mặt đứa này đều có những nếp nhăn
Những nếp đó it ai thấy được 

Có những nếp nhăn dài như cây thước
Dùng để đo mức độ đớn đau
Những nếp này có dạng giống nhau
Dài hay ngắn tuỳ bao nhiêu nổi khổ 

Có những nếp nhăn mọc rất nhiều chỗ 
Trên mặt kẻ mất quê hương 
Nếp nhăn trông thật dị thường 
Những nếp nhăn hình cong chữ S

Có nếp nhăn kéo dài tới chết 
Đau đớn như vết chém thịt da
Nếp nhăn của đồng bào ta
Những người vượt biên tị nạn

Có những nếp nhăn dài hơn dĩ vảng 
Đã bốn chục năm vẫn chưa tan
Những đêm khuya thức giấc ngỡ ngàng  
Tôi tự hỏi sao phải sống nơi quê người xứ lạ

Sao phải bỏ quê hương mồ mả
Tìm tự do trong cuộc sống khó khăn   
Làm sao tôi đếm hết được những nếp nhăn 
Khi có nếp mọc từ trong lòng dân tộc

Ôi những nếp nhăn chỉ nhìn là muốn khóc
Biết bao giờ tôi không còn những nếp nhăn
 
11-8-2019
ĐẶNG QUANG TÂM
(Nhóm Văn Nghệ Trăng Vàm Cỏ Đông Tây Ninh



Mời Xem :
 

1 nhận xét:

ThaiLy: ĐỘ (T.Vấn và Bạn Hửu )

                                             Trước Cơn Giông – Tranh (sơn dầu): MAI TÂM Đó là tên nhân vật của truyện! Tên một thằng bé...