VỀ QUÊ NHÀ
Chợt nhớ những ngày Tháng Tư năm ấy
Người vui mừng kẻ khóc hận tang thương
Nhắm mắt bước qua gai chông trên đường
Để mong tìm được cuộc đời đáng sống…
*
Sao bây giờ cảm thấy mình lạc lỏng?
Cô đơn buồn chán chậm chạp biếng lười
Gần tám mươi – “ quá hạn xử dụng” rồi!
Tay chân rệu rã – chỉ còn bộ óc…
*
Thơ văn làm bạn cùng trèo qua dốc
Về quê nhà tận hưởng thú tiêu dao
Uống nước dừa xiêm thơm mát ngọt ngào
Hái trái xoài thanh lòng vui phơi phới
Chan đầy hạnh phúc hai mươi năm cuối!!!
Bài thơ ấm áp quá
Trả lờiXóa