Thứ Tư, 1 tháng 1, 2020

TỜ LỊCH CŨ- Thơ Như Thị,Đức Hạnh,Đỗ Chiêu Đức,Dương Thương Trúc,Hồ Nguyễn,Nguyễn Huy Khôi


TỜ LỊCH CŨ
Đêm cuối năm thằn lằn ngồi chắt lưỡi
Tiếc tàn đông nụ rét đứng cầm hơi
Tờ lịch cũ vùng vằng đang hấp hối
Đợi gỡ về nằm kết xó nghỉ ngơi

Cùng bè bạn xâu thành tờ dĩ vãng
Tìm đau thương khi xáo cũng bồi hồi
Tháng năm cũ về dựng bia ký ức
Cổ tích- thời gian sẽ hóa nên lời

Giữa vô cùng mây nước rong vô tận
Người hữu hạn bên hoa cỏ tàn phai
Tờ lịch mãn phần để thành năm ngoái
Ngày tháng vô tình nhớ mãi khôn nguôi 
.
Trong sâu thẳm ai cũng từng đau đớn
Cố ngoi lên vẫy đôi chữ u buồn
Vần tê tái mọc mầm thơ an lạc
Nên lịch cũ gói hoài mớ yêu thương
Như Thị LĐM


 Họa :NÀNG XUÂN MỚI
Đông sắp tàn ước mơ nàng Xuân tới
Dòng Xuân mộng niềm tin chẳng xì hơi…
Đường chân lý rạng ngời Xuân phấn khởi
Cảnh Xuân tình sáng tỏ những cơ ngơi

Nàng Xuân cười mến chúc đời thay đổi
Những ước mơ thắm nở Xuân khứ hồi
Đường tự do sáng ngời Xuân vạn lối
Trời hy vọng nàng Xuân sẽ thắm lời

Đức công bình nàng Xuân trao lẽ phải
Dòng thời sự quay cuồng Xuân chẳng phai
Tờ lịch cuối đã rơi Xuân còn mãi
Với niềm tin Xuân tô thắm nào nguôi

Dù bão tố nàng Xuân không sầu muộn
Vẩn nở Xuân sáng tỏ chẳng u buồn
Đêm trừ tịch Ta - Xuân cùng ước muốn
Xuân chan hòa thắm nở đóa tình thương…
Đức Hạnh – 30 12 2019   

 Họa :TỜ LỊCH CŨ
Thằn lằn chắc lưỡi cuối năm,
Tàn đông nụ rét đứng cầm hơi sương.
Vùng vằng tờ lịch trên tường,
Nửa đi nửa ở sầu vương người nhìn.

    Tháng ngày theo lịch đinh ninh,
    Xâu thành dĩ vãng lặng thinh xó nhà.
    Vui tươi sầu thảm đều qua,
    Bồi hồi ký ức nhạt nhòa tháng năm.

Vô cùng mây nước lặng câm,
Im như tờ lịch âm thầm xé đi.
Đời người nào có khác chi,
Vô thường phút chốc kể gì thời gian.

    Tận cùng sâu thẳm tâm can,
    Nhớ hoài năm tháng an nhàn quê xa.
    Lịch xưa theo gió phai nhòa,
    Yêu thương còn đó người xa khó về.

    Bên trời gió Tết tái tê !
                        Đỗ Chiêu Đức
                         12-31-2019
TỜ LỊCH CUỐI CÙNG
Nhìn tờ lịch cuối cùng sắp hết
Trong tháng ngày giá rét mùa đông
Bồi hồi,cảm xúc trong lòng
Nó đang hấp hối chết không đoái hoài

Gở tờ lịch cuối ngày cuối tháng
Sẽ đi vào dĩ vãng xa xôi
Còn đâu ngự trị một thời
Trên tường,dần xé cho vơi từng ngày

Tấm lịch cũ tàn phai ký ức
Có ai còn hơi sức nhớ nhung ?
Chỉ là tờ giấy cuối cùng!
“Của ngày năm ngoái”...mông lung hững hờ

Trong sâu lắng bên bờ phế tích
Thời gian thì mờ mịt không lời
Viết nên con chữ cố ngoi..
Nói lên đau xót một loài vô tri..
songquang


Tờ lịch cuối năm
  Tờ lịch cuối năm sắp sửa rơi

Lẻ loi trên vách dạ bồi hồi

Kim tiền thu vén, làn mây cuốn

Danh tiếng vun bồi, con nước trôi

Cay đắng xót xa, tia nắng rớt

Ngọt ngào tha thiết, giọt mưa rơi

Rồi ra cũng sẽ về miên viễn

Còn chút gì chăng để lại đời.
Dương Thượng Trúc
31/12/2019

HỌA: LỊCH ĐỜI
Cuối năm lịch cũ giả từ rơi,

Nhìn lại thời gian thấy hộp hồi.

Thoáng chốc bao ngày qua mất khuất,

Đi nhanh mới đó tuổi mành trôi.

Xuân chào nắng mới đưa tay đón,

Đông thả cành cao bỏ tuyết rơi.

Tóc bạc lưa thưa nay bỗng hiện,

Nhìn gương….mới đó một trang đời!

HỒ NGUYỄN (31-12-2019)

 Họa :THỜI GIAN
Sót tờ lịch cuối hững hờ rơi,

Năm tháng qua đi, chẳng tái hồi.

Danh lợi,...tựa phù du vụt cuốn,

Hèn sang,...như gió tản vèo trôi.

Xuân sinh,Hạ trưởng hoa bừng nở,

Thu ẩn,Đông tàng lá rụng rơi.

Gắng sống cho ra Người tử tế

Thanh thơi tết đên, ửng Xuân tươi!
                          Xuân Canh Tý     2020
                    Nguyễn Huy Khôi

1 nhận xét:

CON CHIM NHỎ GIỮA TRỜI - Thơ NGUYỄN QUỐC NAM

  Có con chim nhỏ xổ lồng Bay lên cao rớt giữa dòng gian truân Miệt mài trong chốn trầm luân Ngước nhìn khoảng trống mịt mùng tương lai   Có...