Thứ Hai, 18 tháng 10, 2021

CÓ MỘT THỜI ĐỂ NHỚ ĐỂ QUÊN,MƯA CHIỀU THÁNG TÁM - Thơ Trần Chu Ngọc

 

Ta đã đi qua vùng tuổi nhớ
Có môt thời rồi cũng để quên
Từ sớm mai chất ngất muộn phiền
Hay hoàng hôn khi tình mình bóng xế
 
Có khi cũng chỉ là buồn thế
Để chút hương đời còn dấu ăn năn
Hay có khi chưa được mùa trăng
Bóng mây qua đời trôi đi lặng lẽ
 
Hay là lại yêu thương đi nhé
Để ngày hồng theo dấu chân chim
Có phải từ lâu ta vẫn đi tìm
Chiều nghiêng nắng tóc em bay theo gió
 
Có khi nửa tâm hồn để ngõ
Chợt trăng khuya len lén đi vào
Cho một lần rồi bỗng thấy nôn nao
Ta bơi lặn trong hồ thu vẫn đục
 
Có lẽ con đường vẫn dài hun hút
Và mình ta còn đó tội tình
Trong cơn mơ ngọt đắng một mình
Chắc ta sẽ còn điều để nhớ
 
TRAN CHU NGOC

MƯA CHIỀU THÁNG TÁM

Cơn mưa chiều cơn mưa lê thê
Giọt vắn giọt dài - vết buồn năm tháng
Đưa ta qua vùng trời xa vắng
Tìm lại lối xưa từ thuở mặn nồng
 
Cơn mưa buồn một ngày sang sông
Bến bắc ấy ngày xưa kỷ niệm
Dáng kiêu sa chiếc khăn choàng tím
Bay phất phơ theo gió ban chiều
 
Cơn mưa dầm qua phốquạnh hiu
Con đường đất quanh co hẻm nhỏ
Thuở em về chiếc dù qua ngõ
Dàn Pensee rở rộ đón chào
 
Cơn mưa mùa ngày vắng lao xao
Lắng nghe tiếng nhạc buồn thánh thoát
Một thuở gặp người trong thảng thốt
Chia tay rồi cứ ngỡ cơn mơ
 
Cơn mưa mau góc phố đợi chờ
Ta cùng âm thầm bên kỷ niệm
Nắng bên hiên buổi chiều tắt lịm
Như đời buồn tháng tám qua mau
TRAN CHU NGOC
Ảnh của Phạm Mạnh Cường





Mời Xem :

1 nhận xét:

"Giáng sinh về bên xóm đạo Tha La" in trên báo Tây Ninh - thứ bảy 21.12.2024

  Trong tiết trời se lạnh, từ trung tâm thị xã Trảng Bàng vào đến xóm đạo Tha La (phường An Hòa) dọc hai bên đường rực rỡ những hang đá mừng...