Thứ Ba, 30 tháng 5, 2023

Tâm sự NKĐ : HƠN THUA,KHÔN LƯỜNG..SỢ RẰNG..

 

1. HƠN THUA
 
Giờ thì giả điếc giả câm
Cứ nghe mắng nhiếc lặng thầm chịu thôi
Thơ thì bị cấm viết rồi
Bởi suy nghĩ mãi, bệnh thời bệnh thêm
Giả câm giả điếc mà tìm
Bằng lời chẳng kể, bằng tiền dễ hơn
Bực mình chỉ một chỗ chôn
Khỏi cần mặc cả, tiền hơn hết mà !
 
2./ KHÔN LƯỜNG
 
Không gì vĩnh cửu đâu nào !
Đất Trời chuyển dịch làm sao mà lường
Thấy người nghèo khó khinh thường
Là đang tạo nghiệp trên đường trả vay
Tưởng mình xuất chúng anh tài
Xem thường thiên hạ có ngày thua đau
Núi cao thì có núi cao
Biển sâu thì có biển sâu hơn nhiều
Thả dây cao vút cánh diều
Cuốn dây không kịp thì diều nó băng
Tưởng rằng chẳng có ai bằng
Đất Trời chuyển dịch cuốn phăng khôn lường.
 
3./  SỢ RẰNG

Sợ rằng vật giá leo thang
Lòng người không được đàng hoàng như xưa
Cho nên kiểm chỗ là vừa
Lỡ mai có chết ai chừa chỗ chôn ?
Sợ rằng cái miệng vô thường
Vẽ đường hươu chạy, bất lương bạc tình
Đi tìm cái chỗ chôn mình
Được nơi đắc địa thỏa tình thế thôi
Sợ rằng lắm miệng, nhiều lời
Cho nên được đất ,tức thời xây ngay
Chẳng hề đợi đến ngày mai
Ngủ đêm, sáng dậy đổi thay không ngờ
Cuộc đời chẳng phải bến mơ ! !
7g38 . 30/5/2023.


 Mời Xem :

NẰM VIỆN , RÁNG CHỊU... (Tâm Sự Ngô Kế Đang qua Thơ )

1 nhận xét:

NỖI NHỚ MUỘN MÀNG - Thơ Ngoc Anh Nguoideplongyen

T ranh Hứa Xuân Trường   NỖI NHỚ MUỘN MÀNG   Hè ở đây vẫn ngày nồng đêm lạnh Nhớ quê nhà mùa bão tố chưa qua Nhớ dòng sông nước chảy những c...