Thứ Ba, 16 tháng 5, 2023

Trang Thơ TranChuNgoc : ĐI QUA MÙA NẮNG HẠ,CÒN ĐÓ NHỮNG NGÀY XƯA, VẺ KỶ NIỆM XƯA

 
ĐI QUA MÙA NẮNG HẠ
 
Ta còn đây với nỗi buồn đã cũ
Ngày hôm qua như chiếc lá rơi
Phố bình yên qua cơn lốc tơi bời
Dấu chân người phố khuya soi bóng
***
Em trở lại với ngày xưa bé bỏng
Bên bướm hoa bong bóng đủ màu
Vẫn còn một nụ cười thanh tao
Chiếc răng khểnh một thời vụng dại
***
Ta mênh mang giữa trời nắng quái
Tìm nỗi buồn cùng với biển mênh mông
Tìm sự yên bình trong phút thong dong
Trên ghế bố thả hồn theo mây trắng
***
Ta từ giã những điều cay đắng
Ly rượu nồng nghe thoảng hương thơm
Tình thì gần bao kỷ niệm còn vương
Cũng hóa thành nỗi buồn trong chốc lát
***
Ta về đây một mình nghe lá hát
Dòng suối reo rừng thẳm muộn phiền
Tìm cả đời một chút nắng nghiêng
Cho ta nghiêng cả tâm hồn cùng nắng
***
Em thở than cho cuộc đời xa vắng
Tìm cho mình một chiếc bóng nhỏ nhoi
Khi niềm tin kết chặt bên đời
Chắc rồi sẽ đi qua mùa nắng hạ
TRẦN CHU NGỌC

2./ CÒN ĐÓ NHỮNG NGÀY XƯA
 
Bất chợt ta về trong cơn mưa
Con đường trơn bờ kênh loang lổ
Cho đá mòn theo ngày tiếc nhớ
Con suối trong xanh mát lững lờ
Đi trong vườn râm mát như mơ
Chiếc lá rơi mùa hè ngày cũ
Đám mì xanh cuộc đời lam lũ
Trang trại im nghe tiếng dế thở dài
Ta nhớ gặp nhau qua tháng năm dài
Ly rượu nồng - cuốn cá con đạm bạc
Có phải bây giờ không gì đổi khác
Dù người nơi đây kẻ ở thị thành
Đôi mắt bây giờ vẫn như ngày xưa
Giọng cười vẫn còn sang sảng đó
Dù đã qua bao ngày khốn khó
Khuôn mặt không còn những nét thư sinh
Tình khúc từ chuyện ba đứa mình
Có nhịp điệu vui mừng ngày hội ngộ
Khi đi xa bao người sẽ nhớ
Có một thời chung mái trường xưa
TRAN CHU NGOC


 3./ VỀ KỶ NIỆM XƯA
Ta về nghe thấm
niềm đau
Thời gian thôi cũng
úa màu tóc mây
Tìm hoài
kỷ niệm nơi đây
Thôi em bỗng hóa
mây bay muộn phiền
Ta về
thấy nắng soi nghiêng
Chiều xưa lạc lối
nửa miền hoang vu
Tìm trong
một thoáng sương mù
Dốc tình thôi đã
nghìn thu đợi chờ
Ta về
để lại câu thơ
Ngày xưa vẫn đẹp
như mơ một chiều
Dẫu đời
còn lại thương yêu
Em qua như gió
cho nhiều lá rơi
Thôi thì
kỷ niệm đầy vơi
Cũng xin giữ lấy
những lời thề xưa
Cuộc đời
qua mấy nắng mưa
Mình ta lặng lẽ
cho vừa lòng em

1 nhận xét:

NỖI NHỚ MUỘN MÀNG - Thơ Ngoc Anh Nguoideplongyen

T ranh Hứa Xuân Trường   NỖI NHỚ MUỘN MÀNG   Hè ở đây vẫn ngày nồng đêm lạnh Nhớ quê nhà mùa bão tố chưa qua Nhớ dòng sông nước chảy những c...