Thứ Tư, 10 tháng 5, 2023

Thơ Ngô Kế Đang :NGỌN CẢI HOA VÀNG,ĐOẢN KHÚC BUỒN

  1./ NGỌN CẢI HOA VÀNG
 
Cũng như ngọn cải hoa vàng
Được mùa trúng giá , xênh xang cho nhiều
Đến khi rẻ thối xế chiều
Mất công mất của , đi kêu cho người
Bấp bênh sống giữa chợ đời
Đất đang có giá , lần hồi bán đi
Cơ hồ như chẳng còn gì
Một thời chủ đất , uy nghi ai bằng
Trời cho , chẳng giữ nghĩa nhân
Thì Trời lấy lại , gian truân vậy mà
Đất mình , lấy đất người ta
Lén đem đi bán , chẳng qua được Trời !
Trời đày lụn bại đó thôi
Hết còn phách lối , giờ thời cúi đi
4g25 . 30/4/2023.

2./ ĐOẢN KHÚC BUỒN
 
1/ HỌC ĐÒI
Ngày thời cũng vẫn là ngày
Cứ qua lặng lẽ , mấy ai mong chờ
Ta thì cảm thấy thờ ơ
Từ khi đón nhận tình hờ hững thôi
Ruột rà , thân thích cũng người
Nhưng mà xa lạ , học đòi người dưng
Người dưng phản trắc , có chừng
Ruột rà thân thích , đường cùng giết ta
Bây giờ ngày lại ngày qua
Ráng mà vô cảm , ráng mà an nhiên
Tội gì chuốc lấy ưu phiền
Đã vay phải trả , đương nhiên vậy mà !
 
2/LẠC BẦY
Chẳng ai bằng mẹ , bằng cha
Chẳng ai bán của , bán nhà cho con
Chuyện xưa tích cũ hãy còn
Khi mùa đông lạnh , chẳng còn mồi săn
Phải tìm mồi để con ăn
Chim mẹ xé thịt mình ,dần đút con
Cha mẹ ruột thịt vẫn hơn
Mai kia mốt nọ có còn ? Tìm đâu ?
Cuộc đời lắm chuyện bể dâu
Lạc bầy xứ lạ , dãi dầu nắng mưa !
9g21 . 03/5/2023.


 Mời Xem :

NGHĨ PHẬN LÀM NGƯỜI,NGẠI GÌ...? - NKĐ

1 nhận xét:

NỖI NHỚ MUỘN MÀNG - Thơ Ngoc Anh Nguoideplongyen

T ranh Hứa Xuân Trường   NỖI NHỚ MUỘN MÀNG   Hè ở đây vẫn ngày nồng đêm lạnh Nhớ quê nhà mùa bão tố chưa qua Nhớ dòng sông nước chảy những c...