Thứ Năm, 27 tháng 6, 2024

THƯƠNG QUÁ MỘT DÒNG SÔNG, KIẾP PHÙ SINH- Thơ Ngọc Ánh

THƯƠNG QUÁ MỘT DÒNG SÔNG
 
Vàm Cỏ quê tôi rất hiền hoà
Muôn đời ngóng đợi gió phương xa
Tôi về một buổi trăng mùa Hạ
Hoa mướp vàng rươi phủ mái nhà
 
Rạch nước trong veo tận đáy dòng
Lục bình hoa tím dựa ven sông
Thuyền con rẻ nước dầm khua sóng
Có kẻ chờ ai sắc se lòng
 
Vừng mây cuồn cuộn cánh cò bay
Ôi nhớ ! ngày xưa có những lần
Chơi thả diều trên đồng rạ cháy
Gió chiều lồng lộng cánh diều thăng
 
Ngày mùa đã đến lúa vàng ươm
Đó đây lủ lượt chống ghe lườn
Mùi rạ thơm lừng theo gió chướng
Người người náo nhiệt vụ Đông Xuân
 
Thương quá dòng sông những cánh cò
Nhớ hoài trong cả những giấc mơ
Ai qua xin ghé miền quê đó
Mà nghe trong gió tiếng ai hò ..
 
Nhớ tuổi thơ ơi ! Kỷ niệm buồn
Cuộc đời lưu lạc khắp muôn phương
Trở lại nhà xưa lòng chết lặng
Một chút bùi ngùi mãi vấn vương
Ngọc Ánh nguoideplongyen
 
Tranh Bảo Huân

2./ 
KIẾP PHÙ SINH
 
Có những lúc muốn cùng anh thỏ thẻ
Cho cỏi lòng vơi bớt những ưu tư
Nên vứt đi quá khứ đã muộn phiền
Nhìn một phía về tương lai sắp tới
Con ốc bưu cuộn mình trên bờ bãi
Mặc sóng gào đưa đẩy cuốn trôi xa
Buồn hiu hắt cho hồn thêm rời rã
Một mình trong chiều Hạ đón Thu sang
Bầu trời xanh rộn rã nắng hanh vàng
Con đò rộng thênh thang triền bãi vắng
Ngọn gió chiều hắt hiu trong thầm lặng
Hơi sương bay làm tê mặn bờ môi
Muốn thoát ra cho hồn bớt lẻ loi
Thả cơn mộng trôi theo triền sóng vỗ
Hồn sảng khoái chận ngăn luồng hư ảo
Tim ngật ngờ lảo đảo bởi men cay
Thu lại về vời vợi gió heo may
Dòng đời trôi cuồn cuộn chẳng ai hoài
Hãy trân trọng những gì mình đang có
Bụi ven đường là chuyện nhỏ mà thôi
Một mai kia khi nhắm mắt buông xuôi
Thì tất cả sẽ trở thành miên viễn!..
Ngọc Ánh nguoideplongyen


 Mời Xem :

NỖI NIỀM MƯA THÁNG 6 - thơ Ngọc Ánh  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Thành Ngữ Điển Tích 114 : TRÌ, TRÍ, TRIÊU, TRIỆU, TRÌNH.

  Thành Ngữ Điển Tích 114 :                                 TRÌ, TRÍ, TRIÊU, TRIỆU, TRÌNH. Ao Chuôm  TRÌ ĐƯỜNG 池塘 là Ao chuôm, ao đầm, ao hồ...