Bản quyền hình ảnhGetty ImagesImage caption
Thông báo 404 error xuất hiện khi một trang web không thể tìm được,
nhưng nếu hoàn toàn không có internet thì gần như không thể tưởng tượng
nổi (Ảnh: Getty Images)
Năm 1995, dưới 1% dân số thế giới
dùng mạng. Internet là điều lạ, người dân phương Tây dùng là chủ yếu.
Tua nhanh 20 năm, ngày nay hơn 3,5 tỷ người được nối mạng (gần nửa dân
số trên hành tinh) và con số này đang tăng với tốc độ khoảng 10
người/giây.
Theo Trung Tâm Nghiên Cứu Pew, 20% người Mỹ nói họ sử dụng internet
"hầu như liên tục" và 73% nói họ sử dụng hàng ngày. Số liệu ở Anh cũng
tương tự: một cuộc điều tra 2016 cho thấy gần 90% người lớn tuổi nói họ
đã sử dụng internet trong 3 tháng qua. Nay với nhiều người, gần như
không thể tưởng tượng được cuộc sống thiếu internet. "Một trong những vấn đề lớn nhất với internet ngày nay là người dân
coi nó là điều đương nhiên, và họ không hiểu mức độ mà chúng ta phép cho
nó được thâm nhập vào hầu hết mọi khía cạnh của cuộc sống chúng ta,"
William Dutton, ở đại học Michigan và tác giả của cuốn Xã Hội Và
Internet", nói. "Thậm chí họ không nghĩ đến việc không vào được
internet." Nhưng internet không phải là bất khả xâm phạm. Về lý thuyết, nó có
thể bị gỡ đi, ở cấp độ thế giới hoặc quốc gia, trong một khoảng thời
gian nhất định. Bi tấn công mạng là một khả năng. Những tin tặc ác ý có
thể làm internet dừng lại bằng cách tung ra phần mềm tấn công vào những
điểm yếu trong router, là thiết bị chuyển tiếp thông tin mạng. Đóng máy
chủ tên miền (sách địa chỉ của internet) cũng sẽ gây ngừng trệ lớn, thí
dụ ngăn các trang web tải thông tin. Việc cắt các đường dây cáp (ngầm sâu dưới biển) chuyển khối lượng lớn
thông tin giữa các lục địa cũng sẽ gây ngừng trệ đáng kể và ngắt kết
nối một phần của thế giới với phần khác. Những cáp này có thể không phải
mục tiêu dễ dàng cho kẻ tấn công song đôi khi chúng bị hư hỏng ngẫu
nhiên. Năm 2008, nhân dân ở Trung Đông, Ấn Độ và Đông Nam Á bị khổ sở vì
những vụ mất internet ở 3 đợt riêng rẽ khi những cáp ngầm bị cắt hoặc
xâm phạm. Một số chính phủ cũng có "công tắc giết" để tắt một cách hiệu quả
internet ở đất nước họ. Ai Cập đã làm việc này trong cuộc nổi dậy Mùa
Xuân Ả Rập năm 2011 để những người phản đối khó phối hợp hoạt động. Thổ
Nhĩ Kỳ và Iran cũng đóng kết nối internet trong thời gian có phản kháng.
Có tin đồn rằng Trung Quốc có công-tắc giết của riêng họ. Và các thượng
nghị sĩ Mỹ đã đề nghị tạo một cái ở Mỹ làm biện pháp bảo vệ đất nước
chống tấn công mạng. Tuy nhiên làm một công tắc giết là không dễ. Đất nước càng lớn và
càng phát triển thì để tắt internet hoàn toàn là khó hơn vì đơn giản là
có quá nhiều kết nối giữa các mạng lưới bên trong và bên ngoài biên giới
quốc gia. Tuy nhiên sự tấn công tai hại nhất có thể tới từ vũ trụ. Một cơn bão
mặt trời lớn mang theo ánh sáng về phía chúng ta sẽ giết chết các vệ
tinh, mạng lưới điện và hệ thống máy tính. "Cái mà bom và chủ nghĩa
khủng bố không làm được thì có thể được thực hiện trong chốc lát bởi tia
mặt trời," David Eagleman, nhà khoa học về thần kinh ở đại học Stanford
và tác giả cuốn "Vì Sao Mạng Internet Quan Trọng", nói. "Những cơn bão
địa từ lớn đang tới." Nhưng việc mất internet sẽ không lâu dài. "Có cả một lực lượng lớn
người sẵn sàng khôi phục lại," Scott Borg, ở Cơ Quan Khắc Phục Sự Cố
Mạng của Mỹ (tổ chức phi chính phủ), nói. "Các cơ quan cung cấp dịch vụ
internet và các công ty sản xuất thiết bị định tuyến đã sắn có kế hoạch
và nhân lực để khôi phục hoạt động trở lại nếu có sự cố đột ngột." Tuy
nhiên chúng ta đã quá quen luôn có kết nối internet nên chỉ một sự gián
đoạn ngắn là gây tác động ngay. Có thể nó sẽ không phải là điều bạn
nghĩ. Bản quyền hình ảnhGetty ImagesImage caption Ai Cập tắt internet trong cuộc nổi dậy Mùa Xuân Ả Rập năm 2011 để những người phản đối khó phối hợp hoạt động Để bắt đầu, tác động đến nền kinh tế có thể là không quá trầm trọng.
Năm 2008, Bộ An Ninh Quốc nội Hoa Kỳ yêu cầu Borg nghiên cứu xem điều gì
có thể xảy ra nếu mất internet. Borg và các đồng nghiệp đã phân tích
tác động kinh tế của việc mất internet và máy tính ở Mỹ từ năm 2000 trở
đi. Xem các báo cáo tài chính hàng quý của 20 công ty bị ảnh hưởng nhiều
nhất trong từng trường hợp, cũng như số liệu thống kê chung về kinh tế,
họ thấy rằng tác động tài chính của một lần mất internet là không đáng
kể, ít nhất đối với việc mất internet mà nó kéo dài hơn 4 ngày, là
trường hợp mà họ nghiên cứu. "Đó là những trường hợp cho là có thiệt hại to lớn, hàng trăm triệu
USD, và thậm chí hàng tỷ USD," Borg nói. "Nhưng một số ngành kinh doanh
như khách sạn, hàng không và hãng môi giới bị ảnh hưởng ít, không bị
những thiệt hại rất lớn." Hóa ra mất internet trong vài ngày chỉ làm chậm việc thực hiện công
việc. "Người ta vẫn thực hiện tất cả những hoạt động như khi có internet
nhưng chỉ muộn hơn 2-3 ngày," Borg nói. "Nền kinh tế phải xử lý một
điều tương đương với một lần nghỉ cuối tuần." Trong một số trường hợp, mất internet trong một thời gian ngắn thậm
chí có thể làm tăng sản xuất. Ở một nghiên cứu khác, Borg và đồng nghiệp
đã phân tích điều xảy ra khi một công ty mất internet 4 giờ hoặc nhiều
hơn. Thay vì ngồi xoa tay, các nhân viên làm những việc mà đáng ra họ
khất lại, như xử lý việc sổ sách. Kết quả là làm thúc đẩy kinh doanh.
"Chúng tôi có đề nghị đùa là nếu mỗi công ty tắt máy tính trong vài giờ
mỗi tháng và để mọi người làm những công việc mà họ khất lại, thì sẽ có
lợi cho sản xuất," Borg nói. "Tôi không thấy lý do vì sao điều này lại
không được áp dụng cho cả nền kinh tế." Một sự cố thông tin liên lạc lớn sẽ có thể ảnh hưởng một cách không
cân đối tới những doanh nghiệp nhỏ và công nhân. Năm 1998, đã có tới 90%
của 50 triệu máy nhắn tin ở Mỹ ngừng hoạt động do hư hỏng vệ tinh. Ở
những ngày tiếp theo việc mất tín hiệu, Dutton đã khảo sát 250 người sử
dụng máy nhắn tin ở Los Angeles và thấy có sự chia rẽ xã hội kinh tế rõ
rệt về phản ứng của người dân bị mất tín hiệu. Những người thuộc tầng
lớp trên và trung lưu với các công việc lãnh đạo hoặc chuyên môn không
thấy việc này là nhiều rắc rối. "Đối với họ, nó như một ngày tuyết rơi,"
Dutton nói, "Một sự xả hơi." Nhưng nhiều công nhân tự do như thợ đường ống hoặc thợ mộc chỉ dựa
vào máy nhắn tin để có việc làm nên bị thất nghiệp trong vài ngày. Các
bà mẹ đơn thân để con ở nơi chăm sóc rơi vào thế cùng quẫn vì không nhắn
tin được nếu bị vướng mắc. "Vì vậy bạn phải biết rằng phản ứng của bạn
về việc mất internet chắc chắn là dựa trên tình trạng kinh tế xã hội của
mình," Dutton nói. Tuy nhiên, ảnh hưởng tâm lý như thấy cô đơn và lo lắng, sẽ đến với
mọi người. "Phần lớn internet được thiết kế cho một mục đích: cho phép
người ta liên lạc được với nhau," Hancock nói. Chúng ta đã quen với việc
có thể kết nối với bất kỳ ai, ở bất cứ đâu, bất kỳ lúc nào. "Không thể
làm được việc này sẽ là điều đáng lo ngại." Borg cũng thừa nhận. "Khi
tôi biết là tôi để quên smartphone là tôi cảm thấy như bị lột trần," ông
nói. "Đột nhiên tôi phải nghĩ, 'Mình sẽ phải đi đâu bây giờ? Nếu xe
hỏng thì làm thế nào? Có thể mượn ai điện thoại để nhờ người giúp?" Khi mạng lưới điện thoại ngừng lại thì con người cảm thấy cô đơn và buồn bực Lịch sử chứng minh điều đó. Năm 1975, việc hỏa hoạn ở công ty điện
thoại New York đã cắt dịch vụ điện thoại của 300 khối phố của Manhattan
trong 23 ngày. Một cuộc khảo sát 190 người đã tiến hành ngay sau khi
đường dây được khôi phục, các nhà nghiên cứu thấy rằng 4/5 số người được
hỏi trả lời là họ nhớ điện thoại, đặc biệt là khả năng của nó giúp kết
nối với bạn bè và gia đình. Hơn 2/3 nói việc thiếu dịch vụ làm họ cảm
thấy "cô đơn" hoặc "buồn bực", và gần 3/4 nói họ cảm thấy họ kiểm soát
công việc tốt hơn khi dịch vụ được khôi phục. "Có ý kiến nói rằng có thể người ta sẽ trở nên gần gũi hơn và liên hệ
nhiều hơn với bạn bè và gia đình nếu họ đã không sử dụng internet,
nhưng tôi nghĩ điều này thực sự sai lầm," Dutton nói. "Phần lớn người
dùng internet thực tế là dễ gần gũi hơn những người không dùng
internet." Stine Lomborg ở đại học Copenhagen đồng ý. "Điều này không giống như
việc chúng ta sẽ dễ nói chuyện với người lạ ở bên chờ xe buýt hơn nếu
chúng ta không có smartphone; hoàn toàn không phải thế," bà nói. Việc
mất kết nối có thể làm con người gần gũi hơn trong hoàn cảnh nhất định,
như là buộc những người cùng cơ quan phải nói với nhau thay vì gửi
email, nhưng nhìn chung trải nghiệm này chắc sẽ đáng buồn. "Thế giới sẽ
không vỡ tung nếu chúng ta mất internet trong một ngày," bà nói. "Nhưng
với đa số, tôi nghĩ chỉ một ngày không có internet cũng là kinh hoàng
rồi." Tuy nhiên cảm xúc này chỉ là thoảng qua. Mất internet sẽ làm người ta
nhận ra sự quan trọng của nó trong đời sống, nhưng rồi chẳng mấy chốc
ta lại coi nó là điều đương nhiên, Hancock nói. "Tôi muốn nói rằng việc
mất internet sẽ làm chúng ta chuyển đổi suy nghĩ, nhưng tôi không nghĩ
rằng nó sẽ như vậy," Ngay cả như thế, cũng chưa đủ để thuyết phục các
sinh viên của ông nhượng bộ cho một đợt nghỉ cuối tuần. Việc du lịch chắc cũng sẽ không bị ảnh hưởng quá nhiều trong thời
gian ngắn, nếu việc mất internet chỉ khoảng một ngày. Máy bay có thể bay
không cần internet, và tàu hỏa và xe buýt vẫn tiếp tục chạy. Tuy nhiên
việc mất internet lâu hơn sẽ có ảnh hưởng đến hậu cần. Không có internet
các doanh nghiệp sẽ khó hoạt động. "Tôi có đề nghị là người dân và
doanh nghiệp nên có kế hoạch trước, phòng trường hợp mất internet, nhưng
tôi chưa nghe thấy ai làm việc này," Eagleman nói. Bài tiếng Anh đăng trên BBC Future
MXH mà ngưng thì rất cực đó
Trả lờiXóa