Thứ Hai, 31 tháng 8, 2020

Tây Ninh Đó Người Có Về - Thơ Thuyên Huy


Tây Ninh Đó Người Có Về

Để tặng đám bạn cùng một quê nhưng đường đời trôi giạt muôn ngàn lối, bỏ quê đi mà chưa có lần về.
Người có về ngang qua Hiếu Thiện
Nhớ thăm cô em gái Gò Dầu
Tóc hong nắng muộn lòng xao xuyến
Chợ chiều tàn bìm bịp gọi nhau


Mùa này rừng cao su thay lá
Trà Võ thu xưa vẫn cứ buồn
Lẻ loi đò đêm sương Vàm Cỏ
Hiu hắt sáng mưa dầm Bến Mương


Người xuống tàu đò về Long Chữ
Chân vội chân vàng bỏ Cẫm Giang
Qua phà Bến Sỏi thưa bụi đỏ
Đi rồi mà cứ nhớ Trãng Bàng


Giang Tân cũng đường chia đôi ngả
Ngả ra Gò Kén ngả Long Hoa
Che vội nắng tàn chiều Cao Xá
Đường về Mít Một gần mà xa


Thẹn thùng tan trường chiều Giếng Mạch
Áo đôi tà trắng phố Gia Long
Cầu Quan buồn ngẩng ngơ mấy nhịp
Theo sau mà bước ngập bước ngừng


Ở góc sân trường ngày xưa đó
Còn không dáng nhỏ lớp học quen
Một thời yêu ai không dám ngỏ
Tây Ninh đêm phố muộn lên đèn


Thuyên Huy
Xứ xa người đầu mùa nắng 2019

🌼🌼🌼🌼🌼


Mời Xem :🌹Áo Hoa Cà Người Lên Phố - Thơ Thuyên Huy

🌹🌹Thơ Thuyên Huy: Thoáng bụi xưa và Nữa đời rớt giọt

1 nhận xét:

Ô NHIỄM ÁNH SÁNG - "KẺ THÙ GIẤU MẶT" CỦA CON NGƯỜI VÀ MUÔN LOÀI

  Ánh sáng vốn vẫn là điều khiến con người ưa thích, nhưng đôi khi, trong nhiều hoàn cảnh, nó làm tổn hại đến hệ thực vật, động vật và sức...