Thứ Ba, 18 tháng 8, 2020

TIỄN BẠN - Thơ Đặng Quang Tâm


TIỂN BẠN
Tau gửi hồn tau vào cốc rượu
Tiển mày sắp sửa bỏ đi xa
Từ đây hồn đã lìa thân xác
Lưu lạc cùng nhau đở nhớ nhà

Có mặt trời nằm trong đáy cốc
Sưởi lòng kẻ ở lẫn người đi
Mày đi không khóc mà tau khóc
Buồn nào hơn giây phút biệt ly

Vầng trăng ai xẻ làm hai mảnh
Mảnh mọc chỗ này lặng chỗ kia
Tau ở nơi nào hai chỗ đó
Bao giờ mới hết cảnh phân chia

Mày đi tau gửi chùm mây trắng
Quấn ở đầu nhau để nhớ nhau
Những buổi chiều đông trời trở lạnh
Nhớ mày tau thấy chạnh lòng đau

Mày đi chỗ đó mà yên phận
Lưu luyến làm chi thêm đắng cay
Tau ở lại đây đời lận đận
Chén cơm manh áo mất cả ngày

Như vậy là xong rồi đó mày
Sáng nay cầm điếu thuốc trên tay
Nhìn quanh bè bạn thiếu một đứa
Đếm lại thì ra chỉ thiếu mày

Thôi thế là xong một kiếp người
Bôn ba cho lắm cũng vậy thôi
Lở sanh nhằm phải thời chinh chiến
Sống được bao nhiêu cũng đủ rồi

August 2-2020

ĐẶNG QUANG TÂM
(Nhóm Văn Nghệ Trăng Vàm Cỏ Đông Tây Ninh)


🌷🌷🌷🌷🌷

Mời Xem : Chiều Trở Lai Bidong - Thơ Đặng Quang Tâm

1 nhận xét:

Thơ MP.Trường Giang Thủy : TÓC DÀI TÓC NGẮN , HOA LÒNG

  TÓC DÀI TÓC NGẮN Tóc dài xưa nợ bàn tay, Gỡ từng sợi rối thẹn ngày gió thu... Nắng hồng dính vệt sương mù Soi trên tóc ngắn bạc từ hôm qua...