GA CUỐI TÀU ĐỜI
Em đừng tựa nữa, đến nơi rồi
Tàu sắp vào ga, anh xuống thôi
Ga nhỏ đơn sơ nằm cuối dốc
Tên anh vẳng gọi tự xa vời
Như thúc như thôi, nhắc nhở anh
Đã xong trọn vẹn cuộc hành trình
Vé đời ghi rõ ga cần đến
Giữa chốn điệp trùng hun hút xanh.
Anh thấy tâm hồn bỗng nhẹ lâng
Không gì vướng bận phải phân vân
Hành trang để lại cùng em đấy
Như vẫn còn anh ở cõi trần
Tàu đời ta đã đáp chung nhau
Thời khắc lên tàu dẫu trước, sau
Nhưng đã cùng đi bao chặng tiếp
Sẻ chia hạnh phúc lẫn lo sầu
Đã đến giờ ta phải cách xa
Chỉ là anh xuống trước thôi mà
An tâm em nhé, rồi em sẽ
Cũng bước xuống tàu khi đến ga
Bỏ hết hành trang giữ một đời
Ra đi thanh thản nhẹ nhàng thôi
Xả buông tất cả bao ràng buộc
Vũ trụ xanh trong sẵn gọi mời...
Sông Thu
( 20/08/2020 )
Em ơi đừng tựa nữa,TÀU ĐỜI GA CUỐI
Vào ga anh xuống thôi.
Ga nhỏ đơn sơ ấy,
Đã gọi tên anh rồi !
Thôi thúc đã bao năm,
Cuộc hành trình đã xong.
Vé đời đà ghi rõ,
Sao phải cứ bận lòng !?
Tâm hồn anh nhẹ bổng,
Chẳng vướng bận phân vân,
Chỉ mình em ở lại ...
Nên vướng chút chạnh lòng !
Tàu đời ta đáp chung,
Dẫu sau trước chẳng cùng.
Biết bao ga cùng ngắm,
Hạnh phúc mãi chung cùng !
Đã đến lúc xuống ga,
Chỉ sau trước thôi mà...
Anh chờ em ga tới,
Ta lại chẳng rời xa !...
Hành trang bỏ hết mặc đời,
Xuống ga thanh thản xa rời thế nhân.
Xả buông ràng buộc bâng khuâng ...
Trở về tứ đại sắc không vô thường.
Cuộc đời vốn dĩ khói sương !!!...
Đỗ Chiêu Đức
kính nhái.
Họa : Ga Cuối Về Nơi Cựu Vị...
Em ngã anh nâng trạm cuối rồi
Tới ga mình xuống biệt ly thôi
Người đi kẻ ở xinh tươi thắm...
Gọi mãi tên “ai”đẹp tuyệt vời !...
Tiếc thương nồng cháy nhớ về anh
Thôi thúc IPhone vẹn lập trình
Tấm vé phù sinh nơi cựu vị
Tạm dung cuộc sống cõi đời xanh
Hồn xuất hết hơi nhẹ nhõm lâng
Buông đi tất cả mới phong vân
Hành trang bỏ lại cho em nhớ
Một cõi giã từ thế giới gian
Con thuyền định mệnh sống bên nhau
Ga cuối cuộc đời trước với sau
Sẻ ái chia ân niềm tiếc nuối
Quạnh hiu vóc hạc lệ đong sầu
Tới giờ tiễn biệt phải đành xa
Em ở, anh về cựu vị mà
Chúc bạn đường, đời yên ấm nhé
Cuối cùng hẹn gặp ở sân ga..
Thanh thoát ra đi nhẹ nhõm thôi
Ràng buộc làm chi, buông bỏ hết
Thiêng liêng hằng sống đón đưa mời !...
Mai Xuân Thanh
Ngày 20/08/2020
Giã biệt anh đi ...đến hạn rồi
Đừng buồn khóc nhé đợi nhau thôi
Van nài khẩn khoản tràn châu lệ
Thực tế đừng nên dệt mộng vời
Tới lúc con tàu sẽ đón anh
Người sau kẻ trước chẳng song hành
Xuân Thu chốn lạ mây mù lối
Lạnh lẽo ga buồn phủ cỏ xanh
Tâm hồn khoáng đạt nhẹ nhàng lâng
Lãng đãng khung trời lượn áng vân
Gió lộng hiền hoà say cảnh mới
Màu duyên giọt ái trả trần gian
Xẻ ngọt chia bùi đến với nhau
Vai kề sát cánh dựng đời sau
Khi nghèo lúc bệnh ta chèo chống
Hạnh phúc tròn vuông xoá nỗi sầu
Giờ thì nhạc tiễn phải rời xa
Khóc lóc chi em chuyện phải mà
Hãy dỗ từng đêm vào gối nguyệt
Ai rồi cũng sẽ đến nhà ga
Nhẹ bỏ buông trôi não trượt đời
Chèo thuyền Bát Nhã cảm lòng vơi
Vô thường biến diệt dòng sinh cuộn
Thế giới bên kia sẵn đón mời
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 8/20/2020
HỌA: LỠ CHUYẾN TÀU ĐỜI
Tàu vắng từ lâu đã đến rồi,
Em đâu không thấy thế đành thôi!
Bao ngày ngóng đợi nay hờ hửng,
Tim tợ như đơ bóng khuất vời.
Từ nay đừng nhắc đến tên anh,
Như chẳng còn đâu ở bến trình.
Như bóng tan theo năm tháng đợi,
Như tàu xa khuất chốn mây xanh.
Tim như lắng đọng nhịp lâng lâng,
Hồn bỗng tan dần theo bóng vân.
Em thuộc về ai chăn gối ấm,
Để anh vui kiếp sống phong trần.
Nhớ thuở kia cùng vui có nhau,
Nay nhìn mới rõ biết ..mình sau.
Thôi em đừng bận gì thêm nữa,
Hãy để tàu ga cuốn mổi sầu.
Từ nay ta sẽ cách chia xa,
Bến chỉ mình anh chẳng ngại mà!
Tàu đổ bước lên từng bước xót,
Không còn tàu đợi đến chi ga?
Sông thu vàng lá xót xa đời,
Trở lại nhà ga kiếm bến thôi.
Chia rả rời tim đau nhói quặn,
Cà phê không kẻ đón người mời.
HỒ NGUYỄN (21-8-2020)
Họa :SÂN GA CUỐI ĐỜI
-Ga cuối đời ta đã đến rồi
Thong dong bước xuống, giã từ thôi
Hành trình khúc khuỷu qua bao dặm
Yên nghỉ giờ đây cũng tuyệt vời-
Huyền thoại tàu đi, chẳng có anh
Từ đây chấm dứt mộng đăng trình
Hồn theo mây gió vui trăng nước
Như cánh nhạn chiều với biển xanh
Một kiếp phù du tựa gió lâng
Chuyện đời trôi nổi, áng phù vân
Phận duyên trắc trở, dòng dư lệ
Khổ ải triền miên khắp chốn trần
Một chuyến tàu đi, kế cận nhau
Người lên kẻ xuống, trước rồi sau
Đồng cam cộng khổ qua nhiều chặng
Tủi nhục, quang vinh, lẫn lụy sầu
Chân trời góc biển cũng đâu xa
Viễn xứ, quê xưa, bạn hữu mà
Bóng dáng thân yêu trên mọi lối
Người thân đón đợi ở sân ga
Nguyệt quế vòng hoa đẹp cuối đời
Tàu về ga cuối, sẽ trao thôi
Non sông, trách nhiệm. niềm kiêu hãnh
Quách cũ, thành xưa, mãi đón mời.
Người NaySaigon 21/8/2020
Thong dong bước xuống, giã từ thôi
Hành trình khúc khuỷu qua bao dặm
Yên nghỉ giờ đây cũng tuyệt vời-
Huyền thoại tàu đi, chẳng có anh
Từ đây chấm dứt mộng đăng trình
Hồn theo mây gió vui trăng nước
Như cánh nhạn chiều với biển xanh
Một kiếp phù du tựa gió lâng
Chuyện đời trôi nổi, áng phù vân
Phận duyên trắc trở, dòng dư lệ
Khổ ải triền miên khắp chốn trần
Một chuyến tàu đi, kế cận nhau
Người lên kẻ xuống, trước rồi sau
Đồng cam cộng khổ qua nhiều chặng
Tủi nhục, quang vinh, lẫn lụy sầu
Chân trời góc biển cũng đâu xa
Viễn xứ, quê xưa, bạn hữu mà
Bóng dáng thân yêu trên mọi lối
Người thân đón đợi ở sân ga
Nguyệt quế vòng hoa đẹp cuối đời
Tàu về ga cuối, sẽ trao thôi
Non sông, trách nhiệm. niềm kiêu hãnh
Quách cũ, thành xưa, mãi đón mời.
Người NaySaigon 21/8/2020
Sương trắng chiều buông,bóng khuất rồi
Con tàu tới bến,phải đành thôi
Tiễn người ga cuối về xa thẳm
Biển đuối yêu thương giữa vợi vời
Vòng tay ân ái,dễ đâu anh !
Nhung nhớ theo nhau suốt quá trình
Bất chợt tay đời ôm khoảng lặng
Cung tình róc rách nhớ ngàn xanh
Anh là gió vút cánh diều lâng
Em lãng du hồn phiến bạch vân
Khoảng trống hoang vu anh bỏ lại
Hư vô lạnh lẽo hút mắt trần
Hôm sớm quen đời bước có nhau
Như hình với bóng trước theo sau
Bây giờ,đâu nữa! mồ côi bóng
Điệp khúc cô liêu phối muộn sầu
Vô thường,dẫu biết,đến rồi xa
Lý lẽ ngàn xưa vẫn thế mà
Đêm lắng con tim niềm thổn thức
Ngỡ ngàng định mệnh phút rời ga
Trần gian đôi lứa viết trang đời
Hạnh phúc ngọt ngào tuyệt vậy thôi
Tận hiến và yêu không giới hạn…
Dìu nhau về chốn bao la mời.
Lý Đức Quỳnh
22/8/2020
Tàu hú, em ơi, đã tới rồi
Chúng mình còn lại phút giây thôi
Vòng tay đã lỏng, anh đi nhé
Đã nửa trăm năm, vẫn tuyệt vời
Thủa đó, giờ đây, ôi vẫn anh
Vẫn bên nhau mỗi bước đăng trình
Trong em, dáng dấp người yêu dấu
Nào có quên đâu, trời biển xanh
Hồn bỗng như hương toả ngát lâng
Anh ơi, mọi sự vốn phù vân
Bởi chưng tất cả là hư ảo
Thì có chi vương chút bụi trần
Nhưng mốt mai rồi sẽ nhớ nhau
Sẽ như đường sắt chạy về sau
Tàu mang dĩ vãng theo dồn dập
Để lại tình xa xót muộn sầu
Tàu hú mênh mông, sắp biệt xa
Như con giông lửa quặn đau mà
Như tim quằn quại lời chung cuộc
Gởi lại buồn thương trạm cuối ga
Dang dở thơ trao chút trối đời
Một đôi đường sắt thả dài thôi
Mỉm cười đau đớn rời nhau nhé
Lệ đẫm hành trang, tàu hú mời ...
Hawthorne 23 - 8 - 2020
CAO MỴ NHÂN
Họa :GA CUỐI TÀU ĐỜI
Có phải tình ta sắp mất rồi
Ôm em lần cuối một lần thôi
Sợ lắm cô đơn đời lắm dốc
Đừng đi… ôi chỉ chuyện mơ vời!...
Còn nhớ một thời em với anh
Đôi ta chung sức tạo công trình
Niềm vui nho nhỏ thường đem đến
Những ước mơ đời phủ ngát xanh
Thuở ấy hồn em nhẹ bỗng lâng
Không lo chẳng nghĩ chuyện phù vân
Yêu là như thể mình anh đấy
Quên hết chung quanh cõi thế trần
Hãy nói đi anh ta có nhau
Bên nhau mãi mãi đến ngàn sau
Nắm tay thật chặt mình đi tiếp
Không để tình em chịu khổ sầu
Đừng bảo chia lìa chớ nói xa
Đời nay li biệt biết đâu mà ...
Bao la thế giới làm sao sẽ ...
Giận đó ... anh đừng nhắc xuống ga
Ôi!... gánh hành trang nặng cuộc đời
Từ nay ấm lạnh mình em thôi
Chỉ hồng Nguyệt Lão duyên dù buộc
Cháo lú ... trời ơi!… sợ tiếng mời!
Chu Hà
🌷 Bài Thơ Cảm Tác của Mỷ Ngoc
BÓNG DÁNG NGƯỜI VỀ.
🌸🌸🌸
Mời Xem :LỜI GIÓ -Thơ SôngThu và Bài Họa Của Các Thi Hửu
Có phải tình ta sắp mất rồi
Ôm em lần cuối một lần thôi
Sợ lắm cô đơn đời lắm dốc
Đừng đi… ôi chỉ chuyện mơ vời!...
Còn nhớ một thời em với anh
Đôi ta chung sức tạo công trình
Niềm vui nho nhỏ thường đem đến
Những ước mơ đời phủ ngát xanh
Thuở ấy hồn em nhẹ bỗng lâng
Không lo chẳng nghĩ chuyện phù vân
Yêu là như thể mình anh đấy
Quên hết chung quanh cõi thế trần
Hãy nói đi anh ta có nhau
Bên nhau mãi mãi đến ngàn sau
Nắm tay thật chặt mình đi tiếp
Không để tình em chịu khổ sầu
Đừng bảo chia lìa chớ nói xa
Đời nay li biệt biết đâu mà ...
Bao la thế giới làm sao sẽ ...
Giận đó ... anh đừng nhắc xuống ga
Ôi!... gánh hành trang nặng cuộc đời
Từ nay ấm lạnh mình em thôi
Chỉ hồng Nguyệt Lão duyên dù buộc
Cháo lú ... trời ơi!… sợ tiếng mời!
Chu Hà
🌷 Bài Thơ Cảm Tác của Mỷ Ngoc
BÓNG DÁNG NGƯỜI VỀ.
Cách biệt lâu rồi vẫn nhớ thương,
Vì đâu nên nỗi phải đôi đường.
Bao nhiêu ân ái chưa phai nhạt,
Biết mấy dấu yêu cứ vấn vương.
Nước mắt cô đơn khi chiều tận,
Con tim nức nở suốt canh trường.
Hàng đêm dỗ giấc tìm trong mộng,
Bóng dáng người tình lẫn khói sương.
Mỹ Ngọc.
Aug.23/2020.
🌹🌹Bài Họa :GIỌT TƠ VƯƠNG
Người đành để lại cảnh sầu thương
Kẻ ở còn đăy những bước đường
Gối mộng canh khuya dòng lệ nhỏ
Đêm tàn khắc khoải giọt tơ vương
Đìu hiu đối bóng buồn duyên lỡ
Quạnh quẻ đơn côi nỗi đoạn trường
Đất lạnh âm thầm trong gió tuyết
Đồi buồn lặng lẽ dưới trăng sương!
Bạc Liêu/25/8/2020
Hồng Vân
🌸🌸🌸
Mời Xem :LỜI GIÓ -Thơ SôngThu và Bài Họa Của Các Thi Hửu
bài thơ và họa rất hay
Trả lờiXóa