Thứ Ba, 11 tháng 8, 2020

Chiều Trở Laị Bidong - Thơ Đặng Quang Tâm


Thương tặng những người vượt biên 1975-1991

Ai ngồi đó tìm bóng mình trên cát
Chiều bơ vơ nghe sóng vỗ chân cầu
Đã lâu lắm mới có người lưu lạc 
Trở về đây ôn lại vết thương đau

Sóng vẫn vỗ theo nước triều dào dạt
Hồn người xưa còn quanh quẩn đâu đây
Gom hết lại những mảnh đời tan nát
Nắm tro tàn làm bạn với cỏ cây

Ai đốt lửa cho khói bay ngào ngạt
Chiều vàng phai một chút thoáng hương xưa
Gió đông thổi lá khô rơi lát đát
Lời ai như nức nở khóc trong mưa

Trên sườn đá nắng buổi chiều đã nhạt 
Bóng người đi thấp thoáng ẩn trong sương 
Đồi Tôn Giáo tượng xưa còn rải rác
Nơi hồn ma sống lại  kiếp tha phương 

Qua cầu gổ mưa bắt đầu nặng hạt
Những mồ hoang hiu hắt đứng chơ vơ 
Giữa trời đất ta nhìn nhau ngơ ngác
Cảnh còn đây mà người đã hư vô

Thôi đã hết những tháng ngày phiêu bạt
Những tang thương do vận nước nổi trôi
Ở đâu đó giữa biển trời bát ngát
Bao oan hồn đói khát vẫn ra khơi

Màn đêm xuống đám côn trùng trỗi nhạc
Bài quốc ca của kẻ chết xa nhà
Bài hát đó mấy năm trời không hát
Tiếng hát buồn theo sóng vỗ đi xa

August 10-2020
ĐẶNG QUANG TÂM
(Nhóm Văn Nghệ Trăng Vàm Cỏ Đông Tây Ninh)
🌷🌷🌷🌷
Mời xem :MỘT CHÚT QUẠNH HIU  Thơ Đặng Quang Tâm

             🌸🌸🌸🌸🌸    Nhớ núi Bà Đen

1 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...