Thứ Bảy, 8 tháng 8, 2020

Cô giáo tôi - Thơ Văn Phan



Cô giáo tôi
Kính tặng Cô Hồ Thị Đậm-GV trường Long Hoa(Tay Ninh )
Cô giáo tôi ngày ấy
Mái tóc đã pha sương
Mấy mươi năm vẫn vậy
Nhân hậu giữa đời thường
Cô dạy thời tiểu học
Giờ phiêu bạt phương xa
Đường đời nhiều khó nhọc
Nếm trải lắm phong ba
Nhớ dáng cô nghiêm nghị
Yêu nghề, mến học trò
Cuộc sống luôn bình dị
Thuở... bữa đói bữa no !
Cô ít nói về mình
Bên đàn con đông đúc
Giữ mái ấm gia đình
Mong bình an hạnh phúc
Hơn tám mươi tuổi đời
Siêng về quê họp bạn
Nhớ nghề giáo một thời
Bên nhau quên ngày tháng
Cô giáo tôi thuở đó
Cách nhà tôi mấy căn
Tình xóm giềng hiếm có
Giúp nhau lúc khó khăn
Ba chồng Cô là Thầy
Của Ba tôi hồi trẻ
Đồng hương quê miền tây
Luôn yêu quý vui vẻ
Thỉnh thoảng nhớ về Cô
Nhớ trường xưa tiểu học
Giờ vào lớp... chưa vô
Cho nghỉ luôn : mếu khóc !
Học trò Cô thành danh
Luôn nhớ cô giáo cũ
Dáng nghiêm, tính hiền lành
Lời giáo huấn quyến rủ
Quý trọng Cô giáo xưa
Trường Long Hoa thời trẻ
Lời tri ân thích ưa
Chúc Cô luôn mạnh khỏe
Văn Phan
🌷🌷🌷🌷

1 nhận xét:

Mời nghe một bài thánh ca của tác giả Hàn Thư Sinh

Hàn Thư Sinh là bút hiệu của Tiến Sĩ Trần An Bài , nguyên Dự Thẩm Tòa Thượng Thẩm Sài Gòn , cũng là Giảng Sư Thỉnh Giảng tại Học Viện CSQG...