Thứ Hai, 13 tháng 7, 2020

Nhớ núi Bà Đen - Thơ Đặng Quang Tâm

Nhớ núi Bà Đen

Đứng dưới núi tôi nhìn lên núi
Núi trên cao núi rộng bao la
Vất vả lắm tôi leo lên đỉnh núi
Núi dưới kia sao chẳng giống quê nhà

Đã lâu lắm tôi không về thăm núi
Núi ở đâu cũng tưởng núi Bà Đen
Trong giấc ngủ tôi thấy tôi leo núi
Tìm người quen chẳng gặp ai quen

Khi tỉnh dậy biết mình đang ở Mỹ
Nhớ quê hương mà chua xót trong lòng
Trời Tây Ninh có mưa nhiều chưa nhỉ
Cẩm Giang ơi còn nước lũ trôi sông

Tới Vên Vên tôi bắt đầu thấy núi
Núi xanh kia ở cuối chân trời
Tôi xa xứ không được về thăm núi
Mượn núi người làm núi của quê tôi

Chắc tôi chẳng có dịp về quê nữa
Núi Bà ơi cho tôi gửi lời thăm
Ai ở đó có khi nào lên núi
Khấn dùm tôi trong ngày lễ đầu năm

July 12-2020
ĐẶNG QUANG TÂM
(Nhóm Văn Nghệ Trăng Vàm Cỏ Đông Tây Ninh)

1 nhận xét:

Thơ MP.Trường Giang Thủy : TÓC DÀI TÓC NGẮN , HOA LÒNG

  TÓC DÀI TÓC NGẮN Tóc dài xưa nợ bàn tay, Gỡ từng sợi rối thẹn ngày gió thu... Nắng hồng dính vệt sương mù Soi trên tóc ngắn bạc từ hôm qua...