Thứ Tư, 22 tháng 7, 2020

ĐỢI- Thơ Thu Hà

ĐỢI
Tôi đứng đó đợi bóng người tri kỷ
Sao thấy mờ âm ĩ cả không gian
Tình yêu kia ai gieo chữ bẽ bàng
Bỏ tôi lại trong muôn ngàn nỗi nhớ
Tôi những ngỡ cuộc tình nầy muôn thuở
Như lời trao bở ngỡ buổi ban đầu
Có nào ngờ như giọt nước mưa Ngâu
Rơi rụng rớt đọng sầu trong tim mãi
Nếu biết phải tình yêu đầy ngang trái
Thì buổi đầu đừng xẻ ái chia ân
Để giờ đây trong dạ chẳng bâng khuâng
Nghe nỗi nhớ chết dần trong sự sống
Thôi thì nhé chuyện tình không như mộng
Trả cho người bao ước vọng ngày xưa
Quay trở về tìm lại những lời đưa
Ôm kỉ niệm khóc âm thừa dĩ vãng!!!

Thu Hà
🌸🌸🌸🌸
Mời Xem Thơ Thu Hà:MƯA RÀO

1 nhận xét:

Tri Âm, Tri Kỷ Không Còn...Lê Trung Ngân

  Từ hơn mười năm nay, tức là sau khi tôi ở nghỉ hưu đến nay; tôi xây mới căn nhà cha mẹ để lại cho tươm tất. Bây giờ chỗ tôi ở thành phố th...