Thứ Năm, 2 tháng 7, 2020

THƠ XƯỚNG HỌA KỲ 53- VƯỜN THƠ MỚI- Hè Về

THƠ XƯỚNG HỌA KỲ 53- VƯỜN THƠ MỚI
Bài xướng:
C:\Users\cangs\OneDrive\Documents\layhinh\hinh1123.jpg
                 HÈ VỀ
Mỗi độ hè về ôi ngất ngây
Nghe lòng xao xuyến đến mê say
Thương hàng phượng thắm thay tàn lá
Nhớ dãy trường xinh đợi tháng ngày
Bè bạn hẹn hò khi gặp mặt
Thầy cô bận rộn lúc chia tay
Làm sao níu kéo thời gian  lại
Để thấy tuổi xanh lắm mộng đầy.
Chs Nguyên Bông*
*cựu hs Trung học Tây Ninh, mất năm 2018. Tôi chọn bài nầy như một nén hương lòng gởi đến bạn đồng môn THTN đã quá vãng. NC


Họa 1: 


              CHIA TAY HÈ VỀ
Nhớ thời áo trắng lúc thơ ngây
Hoa phượng cành đưa ngắm đến say
Cúp bắt,nhảy dây cùng chúng bạn
Cười vui,hấp dẫn lớn từng ngày
Hè về lưu luyến buồn vương mắt
Dáng rủ thầm thì nắm chặt tay
Hứa hẹn bên nhau mùa học tới
Quí sao-tình bạn thật tràn đầy.


Kim Trân kính bút

Họa 2:
                     PHƯỢNG BUỒN
Mỗi năm hè đến chạnh lòng ngây 
Tuổi nhỏ hồn nhiên thật đắm say
Thằng bạn thân thương ngồi kế cận
Cây đa trái chín rụng từng ngày
Tiếng ve nức nở vồng mi mắt
Kỷ niệm êm đềm đếm ngón tay
Đi mãi về đâu đời vạn nẻo
Mùa hè thơ dại cứ đong đầy.
 Nguyễn Cang


Họa 3:
                    HÈ VỀ

Tắm sông, ghẹo gái tuổi thơ ngây
Toàn chuyện thần tiên kể sẽ say
Có lúc lên non năm bảy bữa
Nhiều khi xuống biển đôi ba ngày
Hồn như trang giấy chưa điền chữ
Tâm vẫn lành trong mặc trắng tay
Thương quá một thời trong tuổi mộng
Hè nay biệt xứ vết thương đầy .

Chu Hà


Phụ họa:
                Thế Giới Thời Nay

Mỹ

Thuyết âm mưu dụ người thơ ngây
Đập phá xuống đường giống kẻ say
Di tích dựng xây bao thế hệ
Công trình sụp đổ chỉ đôi ngày
Văn minh sao chẳng dùng tim óc
Chậm tiến nên toàn gậy với tay
Đứng phía đàng sau, bầy quỷ dữ
Nhe nanh đỏ mỏ túi tiền đầy.

Tàu

Nhe nanh đỏ mỏ túi tiền đầy
Tội ác rải dày chẳng gớm tay
Lũ lụt tràn sông trời trả báo
Mưa dông thúi đất họa gần ngày
Nam Kha một giấc hoài cơn mộng
Đồng hóa mơ xây chửa tỉnh say
Nhân loại thời này mê vật chất
Thường làm những chuyện giống điên, ngây !!!
Chu Hà
Họa 4: 
                   HÈ VỀ

Làm sao quên được thuở thơ ngây,
Mỗi độ hè sang dạ đắm say.
Đá bóng thả diều vui mấy lúc,
Xa trường vắng bạn nhớ bao ngày.
Tiếng ve hòa giọng, hoa rơi cánh,
Lưu bút trao tình, mực thấm tay.
Vùn vụt trôi nhanh xuân đến hạ,
Nỗi niềm thương cảm cứ đong đầy.

Minh Tâm 

Mời Xem :Đôi Dòng Tưởng Nhớ Trương Văn Bổng ( Nguyên Bông - Cưu HS.Trung Hoc Tay Ninh
🌾🌾🌾🌾🌾🌾
THƠ XƯỚNG HỌA KỲ 52-VƯỜN THƠ MỚI:XUÂN CẢNH

1 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...