Thứ Sáu, 26 tháng 7, 2013

SƯƠNG ĐÊM - Thơ Nguyễn Quốc Nam

Những giọt sương long lanh
Rơi trong đêm âm thầm
Làm sao anh hiểu được
Nỗi lòng ba mươi năm
           *
Cánh chim trời phiêu lãng
Biền biệt cõi bến bờ
Có những đêm chờ sáng
Sương đọng mái hiên hờ
           *
Sương đêm nào không rơi
Bóng người xa hun hút
Chỉ còn trong ký ức
Nỗi nhớ ngậm ngùi thôi
           *
Sương rơi rơi ..lành lạnh
Dìu dặt khúc tình xưa
Nỗi buồn như có cánh
Bay theo hương gió đưa.
(trích trong tập : Dòng Sông và Cây Cầu).

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

SÓNG BIỂN, NHẬT KÝ CÔ GÁI YÊU MÀU TÍM - Thơ MP.Trường Giang Thủy

  SÓNG BIỂN Ta đã đến đây những hoàng hôn, Biển chiều từng đợt sóng dập dồn, Em cười nước mặn tung lên mắt, Xoay mình theo...