Thứ Hai, 16 tháng 7, 2018
BIỂN CHIỀU, NUỐI TIẾC - Thơ Thu Hà
BIỂN CHIỀU...
Chiều về bến vắng lắm đìu hiu
Nước vỗ mênh mông sóng dập dìu
Nhớ quá thật nhiều trong kỉ niệm
Làm sao quên được ...chữ tình yêu
Chiều về bến vắng lắm đìu hiu
Nhớ quá người ơi! nhớ thật nhiều
Kỉ niệm bây giờ là hoài niệm
Làm sao tìm lại được tình yêu...
NUỐI TIẾC
Làm sao níu kéo được thời gian
Cứ mỗi thu sang lá lại vàng
Rãi rác bầu trời đom đóm lửa
Lập lòe chiếu sáng cả không gian
Bất chợt giật mình tôi thấy sợ
Hoa niên thời đã chóng phai tàn
Buồn vương mái tóc màu sương trắng
Lấp lóe bầu trời sao mãi rơi!...
Thu Hà
🌺🌺🌺
Mời Xem :GIỮA ĐƯỜNG - Thơ THU HÀ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tạp Ghi và Phiếm Luận: Những Thành Ngữ THÔNG DỤNG, LẠ TAI mà LÝ THÚ (Dỗ Chiêu Đức)
Tạp Ghi và Phiếm Luận : Những Thành Ngữ THÔNG DỤNG, LẠ TAI mà LÝ THÚ Ăn x ổi ở th ì,...
-
CON MỂN VÀ ĐIỀM BÁO KHÔNG MAY MẮN Con thú rừng có tên “ Mển ” hay“ Mang” , còn gọi là hoẵng , kỉ , là mộ...
-
Năm nào cũng vậy, do thức dậy sớm đi chợ sớm, nên má là người đầu tiên mở ngày ba mươi Tết ra. Không biết có phải số má cực, vía má cực kh...
-
Bối cảnh lịch sử: Nguyễn Du (chữ Hán: 阮攸; sinh ngày 3 tháng 1 năm 1766–1820), tên tự Tố Như (素如), hiệu Thanh Hiên (清軒), biệt hiệu Hồ...
Bài thơ này rất hay
Trả lờiXóa