Thứ Hai, 4 tháng 5, 2020

LE TRAIN DE MA VIE - JEAN D’ORMESSON ( 1925 - 2017 )

Le train de ma vie

A la naissance, on monte dans le train et on rencontre nos Parents.
On croit qu’ils voyageront toujours avec nous.
Pourtant, à une station, nos Parents descendront du train, nous laissant seuls continuer le voyage.
Au fur et à mesure que le temps passe, d’autres personnes montent dans le train.
Et elles seront importantes : notre fratrie, nos amis, nos enfants, même l’amour de notre vie.
Beaucoup démissionneront (même éventuellement l’amour de notre vie), et laisseront un vide plus ou moins grand.
D’autres seront si discrets qu’on ne réalisera pas qu’ils ont quitté leurs sièges.
Ce voyage en train sera plein de joies, de peines, d’attentes, de bonjours, d’au-revoirs et d’adieux.
Le succès est d’avoir de bonnes relations avec tous les passagers pourvu qu’on donne le meilleur de nous-mêmes
On ne sait pas à quelle station nous descendrons, donc vivons heureux, aimons et pardonnons.
Il est important de le faire car lorsque nous descendrons du train, nous ne devrons laisser que de beaux souvenirs
à ceux qui continueront leur voyage.
Soyons heureux avec ce que nous avons et remercions le ciel de ce voyage fantastique.
Aussi, merci d’être un des passagers de mon train.
Et si je dois descendre à la prochaine station, je suis content d’avoir fait un bout de chemin avec vous.
Je veux dire à chaque personne qui lira ce texte que je vous remercie d’être dans ma vie et de voyager dans mon train.
Joli message à partager … avec tous les passagers de votre train.


CHUYẾN  TÀU  ĐỜI

Dạo :
        Cuộc đời môt chuyến tàu ,
        Người lên xuống lao xao .
        Đồng hành chỉ một đoạn ,
        Chia tay tại ga nào ?
Đời người giống cuộc hành trình tàu hỏa ,
Kẻ lên tàu người vội vã xuống ga .
Vừa oa oa đã được khách mẹ cha ,
Ôm ấp lấy ban tình yêu sức  sống .
Ơn vời vợi như trời cao đất rộng ,
Không âu lo , khách dệt mộng thiên đường .
Có biết đâu mọi sự , lẽ vô thường  ,
Đầy thách đố , vui cuời và nước mắt .
Tàu có lúc  đường hư  máy trục trặc ,
Ngạc nhiên nầy , buồn thảm khác ga kia .
Người an vui , kẻ nức nở chia lìa ,
Mắt chưa ráo , đã  bên người đon đả .
Còi lanh lãnh , xuyến xao , người vội vã ,
Khách ùa lên , cũ mới , ghế dưới trên .
Tranh giành nhau , nhốn nháo cảnh bon chen
Người muôn mặt , bức tranh đời muôn thuở ,
Có nhiều khách ta thương và cứ ngỡ ,
Suốt hành trình người  ở mãi bên ta .
Lại giả từ , ta hụt hẫng xót xa ,
Lòng chợt hiểu : chỉ bên nhau  một đoạn
Cùng một chuyến , buồn  vui nhờ có bạn  ,
Người yêu đời , kẻ bất mản chuyến đi .
Người vừa lên , quày qủa xuống tức thì ,
Có kẻ dạo vài ga rồi biệt  dạng .
Có những khách cô đơn buồn  lẽ nhạn ,
Cũng có người chán nản kẻ ngồi bên .
Để lạnh lùng ghế trống khách buồn tênh ,
Đời là thế , lòng người hay thay đổi .
Điều mầu nhiệm mà ta thường tự hỏi  ,
Ta là ai ? sao bỗng tới cõi nầy ?
Xuống ga nào ? chẳng rõ cũng chẳng hay ,
Thật bí mật ! nhưng tràn đầy thú vị .
Điều cần thiết ta nên luôn trang bị ,
Một tình thương tri kỷ suốt chuyến đi .
Đem bao dung , lòng bác ái , từ bi ,
Để chia sẻ một khi người cần đến .
Trong khoảnh khắc con tàu lại đổ bến ,
Bạn đồng hành ,  ai xuống ? lúc nào đây ?
Trong tiếng còi thê thảm bóng đêm dầy ,
Một tiếng nấc , nghẹn ngào giây phút cuối .
Cư xử đẹp để lòng vơi tiếc nuối ,
Cám ơn người , xin thứ lỗi lâu nay .
Xin cùng nhau hãy siết  chặt vòng tay ,
Thực hiện một hành trình đầy ý nghĩa .
Chúc Hành Trình Bình An
Have a nice trip .
Mailoc
(Từ Đồng Hương Kontum )
CHUYẾN TÀU ĐỜI TÔI
Jean d'Ormesson

Vừa sinh, tôi bước lên tàu
và gặp bố mẹ, ối chao là mừng.
Tưởng cha mẹ mãi đi chung
Bên nhau đến trạm cuối cùng với tôi.
Ngờ đâu chỉ mấy ga thôi
Các cụ đã xuống để tôi một mình.

Tôi tiếp tục cuộc hành trình
Rồi những người khác thình lình bước lên,
Quan trọng xin kể trước tiên:
Anh em, bạn hữu, vợ hiền, con ngoan.
Nhiều người từ giã đi luôn
Để lại khoảng trống vui buồn cho tôi.
Lắm người kín đáo xuống rồi
Âm thầm đến nỗi là tôi tưởng còn.

Chuyến tàu sẽ ắp vui buồn
Đợi chờ, chào hỏi, và còn chia tay.
Thành công do quan hệ hay
Với mọi hành khách tỏ bày thành tâm.
Tôi không biết trạm nào cần
Lúc nào phải xuống để còn chia tay,
Vì vậy, hãy sống đong đầy
Yêu thương, hạnh phúc, tha ai lỡ lầm.
Điều quan trọng đó phải làm
Vì khi ta xuống, người còn ở trên.

Ta để kỷ niệm đẹp êm
Cho người ở lại tiếp trên hành trình,
Hãy vui những thứ của mình
Cám ơn trời giúp hành trình tuyệt luân,
Ngoài ra, cảm tạ bạn luôn
Bạn là hành khách đi chung chuyến tàu.
Nếu tôi xuống trạm tiếp sau
Tôi vui có bạn cùng nhau chặng đường.
Tôi muốn nói mọi người luôn
Các bạn đã đọc bản văn ngắn này
Cám ơn các bạn lắm thay
Đã đi chung chuyến tàu này đời tôi.

Trương Ngọc Thạch
9/02/2019

phỏng dịch
(Từ vietmania.blogspot.com )

1 nhận xét:

GHÉT : Thơ Sông Thu Và Bài Họa Của Các Thi Hửu

GHÉT Em ghét anh nhiều, có biết không ? Người sao vô ý đến đau lòng Hôn nhau, mãi ước làn môi mọng Ngó mặt, hoài mơ ánh mắt nồng Lại bảo bồ ...