Chủ Nhật, 24 tháng 5, 2020

BÊN GIẬU MỒNG TƠI,MƯA CHIỀU THÁNG NĂM - Thơ Trần Chu Ngọc

BÊN GIẬU MỒNG TƠI
Em về
tím giậu mồng tơi
Ngày xưa xanh lá
mọc nơi hiên nhà
Mỗi mùa
hè cũ đi qua
Những ngày thơ ấu
Ngọc ngà nhớ thương
Bên căn
chòi lá uyên ương
Cùng nhau che nắng
che sương một thời
Tàu cau
anh chở cuộc đời
Em ngồi nghiêng ngã
nụ cười luôn tươi
Bây giờ
tâm sự đầy vơi
Một ngày em bước                         

theo người sang sông
Ta ngồi
trên bến mênh mông
Chiều con nước lớn
bềnh bồng nổi trôi
Tìm đâu
ngày cũ tuyệt vời
Cho ta nhớ nụ
mồng tơi chân tình
TRAN CHU NGOC

**MƯA CHIỀU THÁNG NĂM
Bất chợt cơn mưa chiều tháng năm
Nên phút giây nỗi niềm thấm ướt
Có khi nào bỗng dưng biết trước
Ngày mênh mông góc phố cũng buồn
*
Bất chợt đi qua những đoạn đường
Lối xưa nhọc nhằn trong lặng lẽ
Em đến rồi đi trên từng bước nhẹ
Sợ gót son đánh thức buổi chiều
*
Bất chợt ta ngồi hát với quạnh hiu
Cơn mưa cũng nghe buồn quay quắt
Kỷ niệm sau lưng sẽ còn hay mất
Theo dòng đời chảy mãi giọt mưa
*
Bất chợt trong chiều gió lưa thưa
Ngày hôm qua trở thành quá khứ
Ta sẽ không còn là khách trú
Đứng một mình trò chuyện với mưa
*
Bất chợt cơn mưa nào ướt trang thơ
Ta cũng gác nỗi buồn nơi góc phố
Thôi dù đến dù đi ta vẫn nhớ
Chiều tháng năm còn lại một cơn mưa
TRAN CHU NGOC

1 nhận xét:

AI-Ngu Yên Chuyển Ngữ : Seemi PhD: A.I. định hình tương lai văn học 2024 như thế nào?

  Trong thời đại mà công nghệ dường như phát triển trong chớp mắt, thế giới văn học có thể tỏ ra tương đối tĩnh lặng, một thiên đường truyền...