Ta trở lại B’Lao
Đến thăm căn nhà cũ
Khung cảnh bây giờ quá đổi thay.. !
Ta đứng trên đầu dốc
Không nhận ra Đồi Sáu năm nào...
Cây cà phê non năm xưa
Giờ cằn cỗi xanh xao
Ly cà phê đêm đông nhỏ giọt
Vào lòng ta nỗi nhớ mênh mông...
Ta trở lại khuôn viên trường cũ
Những hàng cây còn đó đứng yên
Văn phòng xưa dáng hình vẫn thế
Cội Sứ sần sùi rụng lá trổ hoa
Những cây Sao vươn cao trong nắng
Cổ thụ già
Rũ lá ...
Như lùn lại
Và thời gian ghi vết tích không phai.
Ta nhìn Đại Thính Đường chợt nhớ
Người ôm guitar hát khúc nhạc buồn
Còn đâu Hoàng Hoa Lộ, Đỗ Mai..? !
Những người xưa nay đâu. !?
Cách mấy đại dương
Xa bao ngàn cây số
Chẳng gì xa hơn đã cách lòng...
Ta nơi nầy long bong nỗi nhớ. !
Ta trở lại đây
Đồi trà năm cũ
Trời B’Lao vào đông lành lạnh
Nghe trong hồn rơi rớt những giọt sương.
NGUYỄN QUỐC NAM
Buổi sáng trên đồi trà .
Trời B’lao lành lạnh
Sương mù giăng kín khoảng trời xanh.
Quẩy gùi trên lưng.
Và nải con trước ngực
Em chân trần đi giữa sương giăng .
Đôi tay thon thót
Hái đọt trà xanh
Một tôm hai lá.
Trà quý tặng anh
Em không biết nơi mình sinh ra.
Chỉ biết cánh rừng xa,
Phía mặt trời và con suối…
Giữa đại ngàn có ánh trăng nghiêng.
Mặt trời lên cao.
Dưới gốc cây bóng mát
Em ngửa ngực trần …
Quấn điếu thuốc…
Đôi mắt nâu,
Rưng rức ngước nhìn…
Làn khói trắng ,
Bay về phía trời xa.
Ôi cuộc sống trên lưng
Và tình yêu trước ngực
Những lá trà rồi ai thưởng thức.
Có thoáng hương thơm chút núi rừng ?!
NGUYỄN QUỐC NAM
* Ảnh lấy từ Afamily.vn
Thơ rất hay
Trả lờiXóa