HEO MAY ĐÃ CHỚM…
Khi mùa mang gió kề song
Là khi con nhói trong lòng, mẹ ơi.
Lá vàng rơi.
Lá vàng
Rơi…
Bờ vai mẹ xổ một trời mây bay...
Mùa đi qua mắt mẹ gầy
Bâng quơ sợi tóc níu ngày hoàng hôn.
Rồi khi gối mỏi chân chồn
Nụ cười tắt nắng, hoa hồng tàn hương
Rồi khi con ngã ven đường
Ai người se sẽ đỡ nâng cho vừa
Tay người như cánh võng đưa
Ấm êm như thuở con chưa thành người
Mùa sang rồi đó, mẹ ơi
Lá rơi thì lá cứ rơi, mẹ đừng…
!Đặng Mỷ Duyên (Sông Gấm )
nguồn :https://www.facebook.com/dmduyen
Mời Xem 1 số bài thơ khác của Đ.M.Duyên :
Túp Lều-Tranh Yancev Yuri
bài thơ hay tuyệt
Trả lờiXóa