Thứ Tư, 27 tháng 5, 2015

Thơ Hồ Nguyễn : LƯU DẤU CUỘCĐỜI


Có nhng cái lòng không mun nh,
Li khc ghi đeo mãi đến gi.
Có nhng điu vướn bn bâng quơ,
Li khiến phi thn th sut kiếp.

Khi ngã xung đng lên đi tiếp,   
Đến cui đường chung hip v quê.  
Đ li đi ngày tháng lê thê,
Bao tích s qui v vĩnh cu.         

Đi trng rng có gì s hu,
Có còn chăng tn t nghĩa nhân.
Hay hn thù vay tr tham sân,
Phi chuyn đi sang ln kiếp khác.

Nhân nghĩa đó là vàng vi bc,
S luân lưu bàng bc kiếp sau.
Hn thù chi vướn n vi nhau,
Đeo đng mãi chng nào tr hết.
           
            Mng và thc cuc đi ging ht,
            Vui, kh đau là vết ghi hn.
            Buông xuôi ri tt c còn chăng?
            Hay tn ti khó khăn kiếp kế.

            Đi không khó nhưng nào phi d,
            Tâm vng bn ch đ lung lay.
            Vui bun đau duyên c ngày mai,
            C tiếp ni chng sai mt mãy.

Ca là nghĩa là nhân c thy,
Giúp xây nên ca ci cho người.
Chuyn cho nhau quý báu n cười,
Đ bo v an vui hnh phúc.

Thơ là trãi đó lòng chân thc,
Chng du che cùng cc xu xa.
Đc thơ ri đ thy cái ta,
Không n cha cách xa bn tính.

Khi tranh chp nh ghi ch Nhn,
Cho mi điu toan tính thoãng bay.
Ai bo sai c nhn là sai,
Cho thư th tháng ngày sng tm.

Đi là tm mi điu cũng tm,
Tm tin tài danh vng vàng son.
Khi ra đi mi th đâu còn,
Sao không gi sc son nhân nghĩa?
                                                      HỒ NGUYỄN

 (ảnh:Google)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

EM MÙA THU, CHIỀU MƯA THÁNG MƯỜI - Thơ Ngọc Ánh

Tranh Hứa Xuân Trường EM MÙA THU Em ďi dưới nắng Xuân hồng đó Mái tóc mây trời trong trắng bay Má đào đã ửng hây hây đỏ Em thướt tha ngời tr...