Thứ Năm, 19 tháng 5, 2022

VỀ QUÊ, TRỞ VỀ CHỐN CŨ - Thơ Ngô Kế Đang

 
VỀ QUÊ
 
Khi đi chẳng tiếng giã từ
Chẳng lời hò hẹn thảng như mây trời
Bềnh bồng , thoáng chốc , êm trôi
Không bờ bến đợi , ta - người tình thân
Ra đi còn những phân vân
Tây Ninh ơi hỡi , ta cần có ta
Gò Công bến nước cây đa
Thuyền neo chốn đậu , ta xa xôi rồi
Là mây của bốn phương trời
Bay qua phố núi , ai người nhớ ta ?
Ngô Kế Đang


 

TRỞ VỀ CHỐN CŨ
 
Bỗng nghe thổn thức dưới trăng
Gành hào ai hát hoài lang , vọng về
Cũng cùng một ánh trăng quê
Mà sao đi mãi chẳng về chốn xưa ?
Bây giờ thất thập có thừa
Xe không chạy nỗi nên chưa thể về
......
Trăng thì chẳng hẹn chẳng thề
Đến ngày trăng lại ; mân mê hỏi lòng
Có còn ai đợi ai mong ?
Ta thì đã hẹn mà không về hoài
Trăng về mấy độ hỡi ai ?
Ngoại ô cửa 7 , buồn dai dẳng buồn
Sẽ về chốn cũ yêu thương
Để đi lễ hội Trung ngươn dẫu già ...
 
7g00 . 18/5/2022.

 Ngô Kế Đang

Mời Xem : NHỚ CHỢ BẮP - Ngô Kế Đang

1 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...