Thứ Bảy, 22 tháng 4, 2017
TUYẾT RƠI TRÊN PHỐ VẮNG - Thơ Ngu uyên.
Tuyết trắng rơi rơi tuyết phủ đầy
Nhìn trời xám đậm chẳng còn mây
Bốn bề phong kín trong màu tuyết
Để đất hôn trời lạnh đắm say
Đường vắng xe qua chẳng bóng người
Cây thì trụi lá chỉ cành thôi
Nước non đâu cũng ôm màu tuyết
Để lạnh leo lên tới đỉnh trời
Nhìn tuyết rơi sao cảm thấy buồn
Nhớ người,nhớ cảnh nước cùng non
Ngồi đan tâm sự nào ai biết
Chia sẽ nhiều chưa hết hay còn ?
Một lần ghé thăm Thuy Sỉ
Ngu uyên
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
-
Tại sao ngày xưa và cho đến bây giờ thỉnh thoãng ta lại nghe cụm từ "Nó đi bán muối rồi!" để ám chỉ người nào đó đã quá cố, đã c...
-
CON MỂN VÀ ĐIỀM BÁO KHÔNG MAY MẮN Con thú rừng có tên “ Mển ” hay“ Mang” , còn gọi là hoẵng , kỉ , là mộ...
-
Năm nào cũng vậy, do thức dậy sớm đi chợ sớm, nên má là người đầu tiên mở ngày ba mươi Tết ra. Không biết có phải số má cực, vía má cực kh...
thơ rất hay
Trả lờiXóa