Thứ Bảy, 8 tháng 8, 2015

Tôi học "mần" thơ - Đào Anh Dũng



Tôi học "mần" thơ
Với nguyên âm Việt
Tôi không mộng mơ
Chỉ biết nói thiệt
Tự đáy tâm hồn
Cụ già sáu lăm...

Âm A, tưởng nhớ công cha,
Non cao, biển rộng bao la vô ngần.
Sống sao có nghĩa, có nhân,
Dạy con từng bước dấn thân vào đời.

Âm E, tình mẹ đầy vơi,
Chăm lo con cái nào lơi đêm ngày.
Sớm hôm tất bật liền tay,
Vô biên tình mẹ, mây bay cuối trời.


Âm Ê, bốn bể trùng khơi,
Tình em trao trọn rạng đời thắm tươi.
Tháng năm không vắng nụ cười,
Ta yêu như thuở đôi mươi nồng nàn.


Âm I, tỉ mỉ luận bàn,
Thế gian đa dạng đa mang khôn cùng.
Biết mình ta sống ung dung,
Biết người ta sống khiêm cung với đời.


Âm U, nhu, nhẫn, "tôi" ơi!
Cỏ lau còn đó, cây sồi ngả nghiêng.
Mặc cho thế sự đảo điên,
Bình thân, tâm vững, ưu phiền không vương.


Âm Ư, ưu ái bốn phương,
Tha nhân làm bạn, giá gương phủ điều.
Thị phi xem tựa rong rêu,
Ngoài tai buông xả trăm điều đôi co.


Âm O, sống chẳng so đo,
Mãi mê hơn thiệt vòng vo bận lòng.
Cuộc đời nhẹ tợ như bông,
Ham chi danh vọng đeo gông nợ nần.


Âm Ô, ôn cố tri tân,
Dày công học hỏi ân cần khắc ghi.
Đối nhân xử thế nghĩ suy,
Nghe nhiều, nói ít, từ bi trong ngoài.


Âm Ơ, ơn huệ cầm tay,
Gia ân, tích lộc mấy ai am tường.
Tổ tiên lưu đức lưu phương,
Cháu con gìn giữ ngũ thường ngàn năm.


Âm Y, chân lý chân tâm,
Tìm đây, kiếm đó, nhận lầm như chơi.
Sống đừng phụ Đất trách Trời,
Đó là luân lý ở đời của tôi...
Đào Anh Dũng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

AI-Ngu Yên Chuyển Ngữ : Seemi PhD: A.I. định hình tương lai văn học 2024 như thế nào?

  Trong thời đại mà công nghệ dường như phát triển trong chớp mắt, thế giới văn học có thể tỏ ra tương đối tĩnh lặng, một thiên đường truyền...