Chủ Nhật, 7 tháng 2, 2016

BẾN CUỐI ĐỜI vkp P)hượng ngày xưa

   
       
 Cho người xa xứ
 “Em có biết  lòng anh se dạ thắt
Bao Tết  tha hương, buồn nhớ quê nhà
Thương về em muôn ngàn nỗi xót xa...”
Đọc chưa hết thư, mắt em nhòa lệ
*
Qua nửa thế kỷ, cuộc tình đến trể
Còn được gì cho hạnh phúc trăm năm?
Để bây giờ trả giá mối tình câm
Ôm cay đắng xứ người trong giá buốt
*
“ Mây mờ sương phủ quyện cùng khói thuốc
Nhờ gió đưa về trao tận môi em
Yêu đương nồng ấm nụ hôn ngọt mềm...”
Đêm lạc đạo ngỡ ngàng hồn lơ lửng...
*
Vang khúc nhạc buồn Chiều Xuân U Uẩn!
Quay về thực tại, gặm nhấm nỗi đau
Đến cuối đời, thuyền cặp bến nơi đâu?
Cây đa trốc gốc cuốn theo ảo mộng!
*
Em vẫn đợi chờ mùa xuân hy vọng...

Ngày cuối Đông

Vkp phượng ngày xưa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Trang Thơ NKĐ (T.10/24. 2 ) : ĐÓN ĐƯA , ĐƯỜNG XƯA , THÂN PHẬN , MẶC TÌNH

1./ ĐÓN ĐƯA Bây giờ đường sá phẳng phiu Người qua kẻ lại dập dìu hơn xưa Một ngày mấy lượt đón đưa Cháu đi trường học , ta mua chuyện đời Ph...