Nhật Bản là một đất nước luôn
theo đuổi những điều tốt đẹp, điều hoàn mỹ ở mức độ cao nhất. Điều này
thể hiện ở chất lượng sản phẩm, chất lượng cuộc sống, chất lượng không
khí, điều kiện vệ sinh môi trường, và coi trọng thành tín đến mức cực
điểm.
Ngày Chủ nhật, nếu bạn đến công viên
nước bình thường chơi thì vé vào cửa là 800 yên (khoảng 150.000vnđ).
Trong công viên cũng có một số lối ra vào đặc biệt giành cho người tàn
tật. Ở đó người ta chỉ chăng dây xích cao chưa đến đầu gối chân và nói
rằng: “Lối giành cho người tàn tật, người bình thường không được vào”.
Công viên cũng không cho rằng cần phải cử người trông coi ở những lối
này, mà người dân cũng không cho rằng mình có thể đi bằng lối này để
giảm được tiền vé vào cổng!
Nhật Bản là quốc gia truy cầu sự hoàn mỹ cực điểm về “chất lượng sản phẩm”.
Người Nhật Bản không cho rằng họ sẽ ăn
phải đồ ăn không sạch sẽ tại các quán ăn nhà hàng. Trước đây có một nhà
hàng thịt nướng ở thành phố Osaka đã khiến cho 4 khách hàng của họ bị
tiêu chảy. Sau đó, nhà hàng này đã phải đóng cửa. Ông chủ của nhà hàng
này đã bị cấm, cả đời không được phép kinh doanh đồ ăn uống.
Thậm chí, việc xử lý vấn đề hộ khẩu ở
tòa thị chính của thành phố là một việc đơn giản đến khó tin. Khi bạn
đến đó, nhân viên công tác sẽ xuất ra một bản đồ được phóng to rõ đến
từng nhà, rồi yêu cầu bạn chỉ nơi mà mình đang ở và coi như việc xác
nhận đã được hoàn tất. Trước đây đã từng có một người rất kinh ngạc và
hỏi nhân viên công tác rằng: “Nếu như có người nói dối thì sao?” Nhân viên công tác đã dùng ánh mắt khó tin và nói với anh ta rằng: “Tại
sao lại nói dối? Nếu mà nói dối thì khi chúng tôi gửi trả giấy chứng
nhận bảo hiểm y tế và các tài liệu khác, chẳng phải họ sẽ không nhận
được sao?”
Sự chung sống giữa người với người là
đơn giản như vậy đấy! Cho nên người hải ngoại nếu sống lâu ở đây sẽ trở
thành “ngốc nghếch”: Tuân thủ quy tắc xã hội, khi qua đường phải nhìn
đèn tín hiệu, có xếp hàng thì cố gắng xếp hàng, khi ăn cơm đặt ví tiền
trên bàn mà đi vệ sinh…
Tố chất người Nhật Bản đạt đến mức cực điểm
Vì sao người Nhật Bản lại không làm hàng
giả? Để có sự trung thực như vậy, tất nhiên có tồn tại một loại hiện
tượng. Chính là, một khi đã làm giả thì hậu quả nhận được sẽ vô cùng
nghiêm trọng. Trong kinh doanh ở Nhật Bản cũng ngẫu nhiên có hiện tượng
làm hàng giả. Ví dụ như đem sản phẩm của nước ngoài giả mạo là sản phẩm
của Nhật Bản. Năm trước có xuất hiện sự kiện, một ông chủ dùng lươn của
Trung Quốc giả mạo là lươn của Nhật Bản. Kết quả là: Thứ nhất là ông chủ
phải công khai xin lỗi mọi người, thứ hai là ngân hàng ngừng việc cho
vay, thứ ba là các đối tác ngừng quan hệ, cuối cùng xí nghiệp đành phải
đóng cửa. Đối với những ông chủ lớn tuổi thì sẽ không còn cơ hội để kinh
doanh nữa và thậm chí phải tự sát.
Ở Nhật Bản có khế ước xã hội bất thành
văn là người làm hàng giả không nên thực hiện bất kỳ lời bào chữa nào mà
nên thành khẩn nhận lỗi. Sau khi nhận lỗi rồi người ta sẽ không đào sâu
vào chi tiết nữa. Nhưng người làm hàng giả sau này cơ bản sẽ không còn
có khả năng tham gia vào ngành sản xuất đó nữa. Cho nên, tại Nhật Bản,
làm hàng giả là một việc còn nghiêm trọng hơn việc ngồi tù. Người làm
hàng giả một khi bị phát hiện thì cũng đồng nghĩa là “ngừng phát triển
của cá nhân ở đây”! Thậm chí những người chủ xí nghiệp tự sát khi công
ty bị phát hiện làm hàng giả còn không nhận được sự thông cảm của mọi
người. Người ta chỉ cho rằng, dùng cách tự sát chỉ là để rửa sạch lỗi
lầm của mình mà thôi. Trái lại, người chịu hình phạt ngồi tù xong lại là
người bình thường, người khác không được kỳ thị. Tại Nhật Bản, hai chữ
“thành tín” là vô cùng quan trọng.
Ở Nhật Bản có khế ước xã hội bất thành văn là người làm hàng giả không nên thực hiện bất kỳ lời bào chữa nào mà nên thành khẩn nhận lỗi.
Tại Nhật Bản, trong siêu thị hay máy bán hàng tự động đều chưa bao giờ trang bị máy soi tiền giả, bởi vì không có người sử dụng tiền giả.
Tố chất của người Nhật Bản có thể nói là
đạt đến cực độ. Sự thành thật của một người Nhật Bản đạt đến mức nhiều
người không thể tưởng tượng nổi. Ví dụ như, gần một bến xe nhỏ ở trong
thôn gần thành phố Osaka, người ta có đặt từng túi từng túi một rau quả
tươi, bên cạnh có đặt một tấm ván gỗ ghi rõ 100 yên/1 túi và không có ai
trông coi. Vậy mà, tất cả những người mua hàng đều tự giác thả tiền vào
trong chiếc hộp đựng tiền ở bên cạnh.
Ở Nhật Bản còn có rất nhiều trạm xăng tự
phục vụ, khách hàng tự bơm xăng theo nhu cầu rồi tự trả tiền và chưa
từng có ai không trả tiền.
Tại các siêu thị, cửa hàng, trung tâm
thương mại hay ở các máy bán hàng tự động đều chưa bao giờ có trang bị
máy phân biệt tiền giả tiền thật, bởi vì không có ai sử dụng tiền giả.
Ở Nhật Bản, nếu như bị thất lạc đồ vật
gì cũng không cần phải lo lắng bởi vì người nhặt được đều sẽ mang đến
giao lại cho phòng cảnh sát gần nhất. Ví dụ như, trước đây đã từng có
một doanh nhân đến Nhật Bản công tác. Lúc đi tàu điện ngầm anh ta để
quên chiếc áo khoác ở ghế. Anh nghĩ rằng đây là một phiền toái lớn, bởi
vì bên trong túi áo có tiền và hộ chiếu. Đang lúc vô cùng lo lắng thì có
người nói với anh ta: “Đồ vật thất lạc trên tàu điện ngầm thông thường sẽ có người giao cho nhà ga.” Anh
liền đi đến nhà ga, vô cùng mừng rỡ và cảm động vì đã nhìn thấy chiếc
áo khoác của mình. Không những thế mà còn được người ta là phẳng và gấp
lại ngay ngắn và cho vào trong một túi nhựa.
Nhật Bản không chỉ là một quốc gia giàu mạnh, mà còn là nơi nuôi dưỡng tâm hồn con người!
Nhật Bản là một dân tộc vô cùng nghiêm
khắc và cẩn thận. Có thể nói, Người Nhật Bản có một đức tính, một nét
văn hóa trời sinh đó là “đã tốt lại muốn tốt hơn”. Đây được xem là
nguyên nhân quan trọng nhất khiến Nhật Bản trở thành một cường quốc
của thế giới.
Theo NTDTV
Mai Trà biên dịch
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét