Thứ Ba, 16 tháng 2, 2016

DẤU THỜI GIAN – vkp phượng ngày xưa


Với Em
Ba sáu năm hạnh phúc
Nhân đôi kém tuổi đời
Đã bảy ba- bảy bốn
Tóc bạc trắng như vôi
*
Bốn mươi năm lận đận
Nuôi con trẻ nên người
Lưng còng cùng gối mỏi
Vẫn thấy trọn niềm vui
*
Mười ba năm gối lẻ
Tình chồng vợ chia phôi
Âm Dương đành cách trở
Đoạn trường sống đơn côi!
*
Ba năm chìm mộng đẹp
Xa xôi vẫn mặn nồng
Tình có cũng như không
Lặng thầm như chiếc bóng
         Nhớ mong!!!

Với Anh
Xưa cùng học chung lóp
Nhìn nhau thấy ngại ngần
Làm sao dám ngỏ ý
Để rồi mãi bâng khuâng
*
Năm mươi năm gặp lại
Nhưng mỗi đứa một phương
Tình câm giờ mới nói...
Biết bao lời yêu thương
*
Hai mươi năm vinh nhục
Thân lữ khách xứ xa
Tay buông lơi ân ái
Tay nắm tình nhạt nhòa
*
Nay  tìm về đất mẹ
Hết bồng bềnh nỗi trôi
Chùn đôi chân phiêu bạt
Sống tình muộn cuối đời...
         Đắm say
Saigon 12/2/2016
Vkp pnx

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tạp Ghi và Phiếm Luận: Những Thành Ngữ THÔNG DỤNG, LẠ TAI mà LÝ THÚ (Dỗ Chiêu Đức)

  Tạp Ghi và Phiếm Luận :                Những Thành Ngữ THÔNG DỤNG, LẠ TAI mà LÝ THÚ                                       Ăn x ổi  ở th ì,...