Thứ Ba, 24 tháng 12, 2019

MỘT ĐÊM MƯA - Thơ Đặng Quang Tâm


 MỘT ĐÊM MƯA
Mưa bổng từ đâu mưa đổ về
Mây đen từng đám kéo lê thê
Người đi sao vẫn đi biền biệt
Mưa ướt trong lòng mưa tái tê

 

Tắt ngọn đèn đêm nằm thao thức
  Nghe mưa run rẩy rớt ngoài sân
Nhớ nhà nhà ở đâu xa lắc
Nhớ những người thân, những bạn thân

 

Gió thổi về đâu đi đến đâu
Trong mưa văng vẳng tiếng u sầu
Những người năm cũ ai còn sống 
Ai đã nằm im dưới mộ sâu

 

Bao giờ cho hết đời lưu lạc
Trở lại nhà xưa thăm chốn xưa
Cảnh cũ chắc giờ trông đã khác
Nhà xưa không biết có như xưa

 

Nữa đêm thức dậy ngồi trong tối
Nghe tiếng mưa rơi bổng thở dài
Mấy chục năm trời nơi đất khách
Một mình ta uống một mình say

 

Buồn hỏi đêm nay ai đợi ai
Năm canh thao thức nhớ nhau hoài
Quê hương xa cách người mỗi ngã
Lưu lạc cả đời vẫn trắng tay

 
ĐẶNG QUANG TÂM
 (Nhóm Văn Nghệ Trăng Vàm Cỏ Đông Tây Ninh)
Xem Thêm Thơ Đặng Quang Tâm :TRỞ VỀ

1 nhận xét:

Thơ MP.Trường Giang Thủy : TÓC DÀI TÓC NGẮN , HOA LÒNG

  TÓC DÀI TÓC NGẮN Tóc dài xưa nợ bàn tay, Gỡ từng sợi rối thẹn ngày gió thu... Nắng hồng dính vệt sương mù Soi trên tóc ngắn bạc từ hôm qua...