Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2019

GIẤC MƠ TIÊN-Thơ Trịnh Cơ và Bài Họa của Lý Đức Quỳnh, Mai Xuân Thanh,Liêu Xuyên


GIẤC MƠ TIÊN
Đêm qua chớp mắt mơ màng
Màn lay, hương tỏa và nàng bên ta
Mày ngài, mắt phượng kiêu sa
Nhìn người tưởng gặp đã là ngàn năm
Tóc nghiêng, che mặt trăng rằm
Tiếng oanh quyện ngát hương trầm gần xa
Nàng rằng đời vốn phong ba
Và anh hùng vẫn thường là trầm luân

Nắng mưa sau cuộc chuyển vần
Rồng mây nhập hội, phong vân đến ngày
Tương phùng, ta gặp hôm nay
Nhưng duyên tiền định xum vầy từ xưa
Chỉ vì hôm ấy trời mưa
Thiếp bưng chén ngọc đường trưa trở về
Lỡ tay rơi vỡ chén thề
Trời đày thiếp xuống bến mê, dương trần
Đày chàng dâu biển trầm luân
Sông Tương một dải muôn phần xa xăm
Đến nay đã mấy ngàn năm
Ngân Hà, Ô Thước vẫn chăm bắc cầu
Động lòng, thương cuộc tình Ngâu
Thuyền trăng trời thả hai đầu sông Tương
Ngọc trời, Trời vẫn tiếc thương
Nhưng Trời tha tội trên đường đánh rơi
Ngàn năm ngăn cách qua rồi
Nay vui xum họp xin mời rượu tiên!

Chập chờn trong giấc thụy miên
Bên tai mà tưởng từ miền xa xôi
Đưa tay đỡ chén rượu mời
Mắt vui với mắt môi cười cùng môi
Bỗng cơn gió hú bên đồi
Giật mình tỉnh mộng, mộng trôi về ngàn
Giấc mơ tiên bỏ trần gian
Làm ta thế tục mơ màng người tiên
TRỊNH CƠ
 

 Bài Họa: HẠNH PHÚC MUỘN MÀNG
Tụng khuya kinh nguyện muộn màng
Gót sen lãng đãng nghe nàng gọi ta
Từ trong sương khói mù sa
Tương phùng khoảnh khắc cũng là trăm năm.
Diễm kiều nguyệt mãn khuôn rằm
Nồng hương lan tỏa như trầm ngát xa
Công danh chi nhọc bôn ba
Yêu thương hóa giải khổ là biển luân
 

Nắng mưa nhật nguyệt xoay vần
Vu vơ níu bóng phù vân đuối ngày
Hữu duyên ta có được nay
Mời tình chuốc cạn vui vầy thỏa xưa
Nhớ sầu thuở đợi trong mưa
Cấm cung em bỏ mặc trưa tối về
Yêu nhau ai nỡ dối thề
Cùng nhau hiện thực cơn mê tuyệt trần
Lửa hương muôn kiếp hồi luân
Thảo thơm trọn hưởng phúc phần ứng xăm
Đau nào hơn chuỗi tháng năm
Quàng tang hải lệ ngồi chăm bẳm cầu
Đợi chờ trùng thất mưa Ngâu
Não nùng điệp điệp bạc đầu sóng Tương
Nhịp cầu ô quạ cảm thương
Đêm vui thoáng tựa bên đường lá rơi
Tình Ngưu Chức trái ngang rồi
Tình ta cõi tục chén mời rượu tiên…

Cơn tình em đến thôi miên
Ta say ngạo nghễ bỏ miền thịt xôi
Rượu nồng ân ái dâng mời
Lãng du tuyệt đỉnh khóc cười thắm môi
Khi qua biển,lúc tới đồi
Đôi hồn quấn quýt êm trôi dặm ngàn
Vút không gian,vút thời gian
Da thơm trần cũng mịn màng như tiên…..
Lý Đức Quỳnh
23/11/2019

  Họa :GIẤC MƠ TRẦN TỤC
Công danh sự nghiệp không màng
Mơ ai duyên dáng là nàng gặp ta
Dung nhan diễm lệ chim sa...
Nói năng lễ phép mặn mà trăm năm
Lên chùa cúng Phật đêm rằm
Oanh vàng nghe tiếng nhang trầm bay xa
Dù cho thất lạc bôn ba
May duyên tiền định, mặn mà, kinh luân
 

Có khi quả đất chuyển vần
Thiên cơ xuất cảnh góp phần xin xăm
Xa quê những bốn bốn năm
Yêu thơ xướng họa lại chăm nguyện cầu
Ngưu Lang Ả Chức...mưa Ngâu
Sâm Thương...Ô Thước, nhịp cầu dòng Tương
Mối tình đôi bạn nhớ thương
Trời cao thông cảm đôi đường lệ rơi
Thiên thu lận đận quên rồi
Ngày vui trần tục xin mời giáng tiên...!

Mơ màng mộng mị liên miên
Đãi nàng chay lạt, " bạn hiền " cơm xôi
Vui mừng nâng chén xin mời
Đôi ta tình muộn nụ cười trên môi
Bỗng nghe cú rúc nương đồi
Mới hay nước chảy hoa trôi...gió ngàn
Mơ chi tưởng tượng thế gian
Tỉnh ́ra...thấp thoáng bóng nàng giống tiên...!
Mai Xuân Thanh
Ngày 23/11/2019

 

Họa :MỘNG TIÊN 
Bâng khuâng giấc ngủ muộn màng,
Chợt nghe dìu dịu lời nàng chào ta.
Thoắt trông cá lặn chim sa,
Nghe lời ấm áp tình là trăm năm.
Bên ngoài nguyệt tỏ đêm rằm,
Bên nàng sực nức mùi trầm bay xa.
Nghĩ đời ta mãi bôn ba,
Gặp nàng sưởi ấm âu là tuyệt luân.
 

Duyên trời nhật nguyệt xoay vần,
Tình ta gặp hội thanh vân những ngày…
Duyên ưa phận đẹp giờ nay,
Cũng là định ước vui vầy duyên xưa.
Kể từ trong buổi gió mưa…
Đôi ta quấn quýt sớm trưa quên về.
Môi tìm môi ngọt trăng thề,
Ấp yêu luống những u mê lòng trần.
Hương da mùi tóc tuyệt luân…
Ngu ngơ hồn lạc vào phần vui xăm.
Luật trời, tiên đoạ vạn năm,
Thiếp chàng duyên nợ ai chăm bắc cầu ?
Hỡi ơi nghĩa nặng duyên ngâu,
May trời tha tội lưỡng đầu bến Tương !
Thiếp chàng vẹn vẽ cung thương,
Từ đây sum hợp hết đường sầu rơi !
Cách ngăn duyên nợ đã rồi…
Men tình ấp ủ rượu mời thiên tiên !
 

Lòng vui chan chứa triền miên,
Chợt nghe gió thoảng đây miền thịt xôi.
Lâng lâng chén rượu nàng mời,
Thịt xôi ngào ngạt, tươi cười vành môi.
Bỗng đâu bão tố núi đồi,
Làm ta tỉnh mộng tình trôi dặm ngàn.
Còn đây hiện thực thế gian…
Trần ai quạnh quẽ muộn màng đời ta !
Liêu Xuyên 


1 nhận xét:

Thơ MP.Trường Giang Thủy : TÓC DÀI TÓC NGẮN , HOA LÒNG

  TÓC DÀI TÓC NGẮN Tóc dài xưa nợ bàn tay, Gỡ từng sợi rối thẹn ngày gió thu... Nắng hồng dính vệt sương mù Soi trên tóc ngắn bạc từ hôm qua...