Chủ Nhật, 22 tháng 12, 2019

THƠ GỞI ÔNG TUYẾT-Thơ Cao Mỵ Nhân và Bài Họa Của Các Thi Hửu

 THƠ GỞI ÔNG TUYẾT
Này Ông Tuyết, xin ông đừng vội khóc
Tôi đang buồn vì cách biệt người thân
Anh yêu quý, bây giờ anh đang thức
Hay vùi mình trong ấm cúng gối chăn


Đêm Noel sao nơi đây giá rét
Đợi Chúa về nghe lạnh cóng đất trời
Em đã tới hẹn xưa, anh chưa đến
Bởi anh chờ Ông Tuyết rủ rong chơi


"Don't cry Mr. Snowman " buồn thảm
Khi mong nhìn ánh lửa sáng rỡ ràng
Đường Thánh giá như treo trên núi thẳm
Xe quà bay theo bóng tuyết mơ màng


Chuông tan lễ nửa đêm âm vang lời thánh vịnh
Ông Tuyết lênh đênh trên đá tảng mịt mù
Đêm thánh vô cùng, hồn thơ bất định
Anh chúc em ân sủng Chúa muôn thu..
.

CAO MỴ NHÂN

Bài Họa:
THƠ VIẾT ĐÊM GIÁNG SINH.
Đêm Giáng Sinh, Tuyết Ông xin đừng khóc,
Đường vào thôn dẫu gai góc khổ thân.
Người yêu ơi, đang ân cần thao thức.
Hay bình yên ngon giấc chẳng chở chăn.


Đêm cuối năm, đầy mây giăng gió rét,
Đón Chúa sinh, người lạnh ngắt dưới trời.
Em đang đứng, đợi chờ nơi vẫn đến
Anh đâu rồi, còn lưu luyến cuộc chơi?


Ông Người Tuyết, đừng lệ rơi thê thảm,
Đừng đợi bình minh khi nắng sáng rộn ràng.
Đi phát quà khắp cùng hang ngõ thẳm,
Chiếc xe hươu trong đuối đắm muộn màng.


Nửa đêm tan lễ chuông vang tôn vịnh,
Tuyết Ông leo xuống ống khói tối mù.
Tìm đôi vớ đỏ trao quà ước định,
Chúc em Nước Chúa phước hạnh ngàn thu.

Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.
Dec.14/2019.


Họa :ÔNG TUYẾT ĐÂY

Này nhân thế ta vẫn từng ngồi khóc,
Bởi lòng buồn luôn trách móc bản thân
Yêu người đời luôn là một thách thức
Muốn cho ai cũng ấm nệm êm chăn.


Mùa Giáng Sinh sao lạnh lùng mướt rét.
Chúa trên cao đã thông cảm đất trời.
Đi nhà thờ người đến người chưa đến
Chẳng lẽ đâu mà ham hố cuộc chơi ?


Ta khóc ngất không ngăn dòng lệ thảm
Cho lòng người chưa phân biệt rõ ràng.
Ta đâu bỏ trẻ em vùng xa thẳm.
Vẫn đem quà tới đủ chẳng muộn màng


Đêm Thánh Vô Cùng nghe lời chúa Vịnh,
Ta vẫn đi hoang giữa cảnh sương mù.
Khác nhân sinh cuộc đời ta vô định.
Ước vọng đời mình giúp ích thiên thu...

Paris, 15/12/2019
TRỊNH CƠ



Họa :ĐÊM NOEL VƯỜN LỘC
Nước mắt cạn,cũng quên dần tiếng khóc
Giữa tan hoang tìm bóng mát che thân
Ông Già Tuyết có ghé thăm Vườn Lộc ?
Tình nhân loài,nhóm lửa ấm thay chăn !


Noel lạnh,mãi cho đời biết rét
Sống yêu người cảnh chiếu đất,màn trời
Những sinh linh,cùng giống nòi nước Việt
Giữa điên cuồng,tai họa đến như chơi


Xin hãy khóc,chan vào niềm bi thảm
Vào oan khiên,vào đau đớn buộc ràng
Giọt nước mắt lắng tận cùng sâu thẳm
Hóa phù sa thành châu thổ mỡ màng


Vườn Lộc Hưng rước Chúa về ngâm vịnh
Sáng ngôi cao tịnh hóa những sa mù
Thánh ý nhất nguyên,lòng người khó định
Chuông nguyện muôn hồn ngân vọng thiên thu…

Lý Đức Quỳnh
20/12/2019


Họa : Đêm Thánh Vô Cùng...
Nhìn Ông Tuyết đang quạnh hiu  lạnh khóc
Tôi cô đơn buồn xa cách bạn thân
Nàng khả ái, đêm Noel thao thức
Nằm một mình trong gối ấm chiếu chăn...

Giáng Sinh về đây giá băng quá rét
Chúa Hài Đồng trong Máng Cỏ sao trời ?
Chỗ hẹn xưa mà chàng quên chẳng đến
Tại Ông Tuyết xe tuần lộc theo chơi...

An ủi ổng đừng khóc chi thê thảm
Đốt lửa lên ánh sáng rực rộn ràng
Nhìn Thánh Giá trên núi cao rừng thẳm
Ông Già Râu bông tuyết trắng muộn màng

Quà Noel, Lễ Nửa Đêm ngâm vịnh
Xe lênh đênh quà cáp khói sương mù...
Đêm Giáng Sinh nghe tâm hồn ổn định
Chúa Giê Su Ơn Cứu Thế thiên thu...
Mai Xuân Thanh
Ngày 20/12/2019

Họa :Nhớ Mùa Giáng Sinh xưa
Cảnh đông về não nuột nhìn  muốn khóc 
Trắng màn trời , trống vắng nhớ bạn thân 
Đêm trăn trở giờ này em vẫn thức 
Nghe bên đời mưa bão lạnh chiếu chăn 

Ôn ký ức mùa Noel năm đó 
Tay trong tay dạo bước ngắm đất trời 
Tình dâng ấm dù rằng Ông Tuyết hiện 
Hạnh phúc tràn cuộc sống thích dạo chơi 

Ông Tuyết đứng nhìn mùa giăng sầu thảm 
Mùa đông sao héo hắt cảnh buột ràng 
Chuông ngân đổ giữa lòng đêm sâu thẳm 
Nhạc reo vang Thánh khúc chẳng muộn màng 

Ôi nhớ quá đêm Giáng Sinh kỷ niệm 
Thương vô cùng Bóng Tuyết giữa sương mù 
Sao lại nghĩ về Ông nhiều đến vậy 
Cùng tiếng lòng nhớ bạn tới thiên thu 
                        Minh Thuý 
                     Tháng 12/2019

Họa :GỬI ÔNG GIÀ TUYẾT
(Kính họa bài Gửi Ông Tuyết của thi tỷ Cao Mỵ Nhân)

Ông Già Tuyết, ông đang cười hay khóc?
Cõng thùng quà ông có nhọc tấm thân?
Mũ Noel lắt lay trên bờ tóc
Ông buồn thương người không có tấm chăn?

Gió đông cằn nhằn có làm ông rét?
Tuyết đẩm lệ rơi trắng toát vùng trời
Thương ơi thương trẻ không nhà rên thét
Chờ ông cho đồ đẹp mặc đi chơi

Già Noel ơi! Cõi người sầu thảm
Ông cõi Trời nào ai dám buộc ràng
Ông có buồn nhìn Giáng Sinh ảm đạm?
Mặt lạnh không khi tuyết bám dày màng?

Chuông Giáo Đường vang vang hoà điệu vịnh
Cõi nhân gian chưa tỉnh bởi mê mù
Xe Tuyết trống bay vù về vô định
Già có gì toan tính với thiên thu?
Phương Hoa - DEC 21st 2019

1 nhận xét:

Thơ MP.Trường Giang Thủy : TÓC DÀI TÓC NGẮN , HOA LÒNG

  TÓC DÀI TÓC NGẮN Tóc dài xưa nợ bàn tay, Gỡ từng sợi rối thẹn ngày gió thu... Nắng hồng dính vệt sương mù Soi trên tóc ngắn bạc từ hôm qua...