Thứ Hai, 21 tháng 2, 2022

Đến Rất Nhẹ và Đi Rất Khẽ - Thơ Trần Mộng Tú

 


Với em
Anh là Xuân là Hạ là Thu là Ðông
là mưa là nắng
là bài thơ năm chữ
là lục bát mênh mông

Anh là con ao làng
là khóm trúc
là cây đa
là tiếng chổi sân chùa
là chú tiểu lơ mơ

Anh là ly cà phê Ðakao
là rạp chiếu bóng Eden
là tiệm kem Grival
là con đường tới nhà thờ Ðức Bà

Anh là vườn cây trái Lái Thiêu
là quán Con Nai Vàng Thủ Ðức
là chuyến phà qua bênThủ Thiêm

Anh là tiếng chổi của người phu quét đường
là tiếng rao hàng giữa sáng tinh mơ
là dấu sắc dấu huyền rơi giữa trang thơ
là mùi nhang thơm trong chùa vừa thắp

Anh là gió mùa Xuân
thổi vào em ngày Mồng Một
là nắng mùa Hạ rơi trên vai
là lá mùa Thu vướng vào tóc
là mùa Ðông với tiếng thở dài

Anh là một thoáng phù du
là khoảnh khắc thiên thu
là vầng trăng rơi xuống hồ

Anh là bèo hợp
là mây tan
là pho tình sử
là cuốn tiểu thuyết đầu tiên em đọc
là bài thơ tình đầu tiên em viết

Có phải anh
đến rất nhẹ và đi rất khẽ
thềm ký ức nào còn in dấu anh qua.

Trần Mộng Tú, Seattle

 

1 nhận xét:

Thơ Ngô Kế Đang : VIỆC CHÚNG TA CẦN, LẠ LẪM , NHỮNG NGƯỜI CON (T4.2024/ 6 )

1./ VIỆC CHÚNG TA CẦN   Xâm nhập mặn đến nay hơn tháng Dân ở đây chán , ngán vô cùng Cảnh đời đói nước chưa từng Máy thì nhỏ giọt, thằn lằn ...