Thứ Tư, 31 tháng 8, 2022

, NGÀY GIÓ THEO CHÂN , KHI TÌNH KHÔNG CHỈ TRĂNG SUÔNG - Thơ Tran Chu Ngoc


 
1/  NGÀY GIÓ THEO CHÂN
 
Buổi sáng sương mù như gió thoảng
Thấm hương nồng nghe lạnh hắt hiu
Em đi qua thoáng đó trong chiều
Còn chút mây bay mờ bịn rịn
***
Đứng giữa nỗi buồn còn câm nín
Cội thông già cũng bạc tóc thời gian
Con suối reo róc rách lối mòn
Dư âm nào trên nhà sàn vắng ngắt
***
Đường dốc đá cheo leo nắng tắt
Trên lối về chệch choạng bước chân hoang
Không còn cô sơn nữ trên nương
Chú ngựa già thảnh thơi gặm cỏ
***
Khuất sau đồi vầng trăng sáng tỏ
Đêm cao nguyên phố núi lạnh đầy
Thôi cũng đành ghé lại nơi đây
Trong nỗi buồn theo chân ngày đó
TRAN CHU NGỌC

 


 2/ KHI TÌNH KHÔNG CHỈ TRĂNG SUÔNG
 
Tháng tám em về mênh mang gió
Khi cõi đời không chỉ trăng suông
Ta đi trong nắng hè giữa ngọ
tìm được một chút tơ vương
***
Ngày đưa nhau ngang đồng mùa gặt
Hương khói lúa mùa lan tỏa đêm
Dòng nước phù sa mưa nặng hạt
Ta nghe tiếng gọi trên vai mềm
***
Em vẫn đi về thời thiếu nữ
Qua cầu còn để chút nhớ thương
Ta vẫn dập dềnh con phà cũ
Nỗi niềm như vẫn thấy lạ thường
***
Ngày đến mang tin buồn cuối hạ
Người đã theo chồng bỏ cuộc chơi
Ta nhìn lại mình sao thấy lạ
Dấu xưa còn lại vết thương đời
***
Khi tình không chỉ là phút chốc
Người có qua còn để lại dấu chân
Con đường đá sỏi xanh cỏ mọc
Cũng còn để lại những bâng khuâng
TRAN CHU NGOC

Mời Xem :
 
 

1 nhận xét: