1/ Bài thơ dâng mẹ
Mẹ đã tảo tần tự ấu thơ
Nụ cười chỉ đến ở trong mơ
Thay chồng nuôi nấng đàn con dại
Dâu đổ đầu tằm vạn nỗi lo
.
Như cổ thụ xòe tán chở che
Mẹ đâu quản ngại nắng trưa hè
Mẹ nào hãi sợ đêm đông lạnh
Cho cuộc đời con khỏi ủ ê
.
Tình Mẹ mênh mông cả biển trời
Như vầng dương sáng tỏa nơi nơi
Cho dù khôn lớn đi muôn nẻo
Vẫn thấy bên con mẹ mỉm cười
.
Con viết bài thơ dâng Mẹ hiền
Cầu mong Mẹ được mãi bình yên
Lòng thành khấn nguyện cùng trời Phật
Cho Mẹ vuông tròn tuổi bách niên.
.
2/ Bụi duối sau vườn
Bụi duối cao, dày nhất của thôn
(Có từ cái thuở chửa sinh con)
Là nơi chứng kiến lời hò hẹn
Tình của mẹ cha ước nguyện tròn
.
Màu lá biếc xanh tưởng vĩnh hằng
Đâu ngờ giông tố cuốn trôi phăng
Chiến tranh ly tán còn chi nữa
Cây đổ, người đi cảnh bẽ bàng
.
Mẹ đã cần lao suốt cuộc đời
Nuôi đàn con dại sớm mồ côi
Vườn xưa bụi duối đâm chồi biếc
Mạnh mẽ vươn lên một khoảnh trời
.
Những sớm tinh mơ nhuộm nắng hồng
Bế cho con hái quả vàng ong
Bao mùa trái ngọt con mơ ước
Là bấy già nua mẹ chất chồng
.
Xứ người mãi nhớ chuyện ngày thơ
(Kỷ niệm nào ai dễ xóa mờ)
Mong mỏi ngày nao về gặp Mẹ
Dâng Người chum duối chín vàng mơ!
.
3/ Bát canh rau cải
Tháng Giêng lất phất mưa bay
Xa quê chạnh nhớ tháng ngày ấu thơ
Nhớ tô canh cải ngày xưa
Nấu cùng tôm giã hương đưa ngạt ngào
.
Khoai thay cơm, vẫn ngon sao
Ân cần tay mẹ là bao la tình!
Anh em ríu rít vây quanh
Mặt hoa rạng rỡ, mắt long lanh cười
.
Dẫu nghèo đời chẳng thiếu vui
Đắng cay cùng với ngọt bùi sẻ san
Bữa cơm thanh đạm cơ hàn
Mà lòng ghi khắc muôn vàn tình thương
.
Bây giờ xa cách quê hương
Ôi chao là nhớ mùi hương cải vàng!
Nhớ bàn tay mẹ dịu dàng
Nhớ công dưỡng dục, cưu mang nhọc nhằn!
.
4/ Lục bát Vu Lan
Biển nào mà chẳng sóng đâu
Mẹ cha nào chẳng bạc đầu vì con?
Sông kia nước chảy từ nguồn
Con nên khôn lớn nhờ ơn sinh thành.
Dẫu rằng phú quý hiển vinh
Làm con chớ phụ ân tình mẹ cha.
Sớm thăm tối viếng hiếu hòa
Thờ cha kính mẹ mới là đạo con.
.
Gánh
Một đôi quang gánh trên vai
Mẹ tôi đi suốt đường dài trần gian
Gánh bao nhiêu nỗi cơ hàn
Của thời bé dại lầm than, nhọc nhằn
Gánh đắng cay lúc tuổi xuân
Gánh niềm bất hạnh, gian truân góa chồng
Gánh đàn con dại thêm đông
Chiến tranh lìa xứ nhà không có nhà
Gánh bao mưa nắng xót xa
Bó rau hạt gạo quả cà nuôi con
Gánh luôn buồn bã, héo hon
Nửa đêm khuya khoắt Mẹ còn vá may
Còng lưng gánh gió heo may
Để con có được tháng ngày ấm êm.
.
5/ Tiếng võng trưa hè
Ầu ơ tiếng võng ru hời
Kẽo cà kẽo kịt những lời ca dao
Mơ màng năm tháng ấu thơ
Mẹ ru tôi ngủ những trưa nắng nồng
.
Con cò lặn lội bờ sông
Mẹ tôi góa chồng từ thuở bốn mươi
Bao nhiêu nước mắt mẹ rơi
Bấy nhiêu cơm gạo nuôi tôi nên người
.
Con cò lẻ bạn lẻ đôi
Dầm sương dãi nắng cả đời héo hon
Võng đưa kẽo kịt buồn buồn
Ru tôi giấc mộng no tròn ầu ơ…
—
tranducpho
Thơ đầy cảm xúc
Trả lờiXóa