Thứ Hai, 22 tháng 8, 2022

Trang Thơ Xướng Hoa: Nhất Hùng,Hồ Nguyễn,Thảo Chương Trần Quốc Việt,Tuyết Phan


 i./ KỶ NIỆM BUỒN

Thuở mới biết yêu, sao thật khờ,
Yêu thầm, tưởng tượng tình như thơ.
Ngày vơ vẩn thẫn thờ xây mộng,
Tối vật vờ thao thức dệt mơ.
Hết khấn phật gầy duyên kết tóc,
Lại cầu trời nối chỉ se tơ.
Một hôm nàng sóng đôi người khác,
Mặc kẻ bên lề đứng ngẩn ngơ.
Nhất Hùng

HỌA: THUỞ CÒN NON DẠI

Khi xưa nhớ lại thật khù khờ,
Mắt thắm, mi mềm cũng mượn thơ.
Dáng ẻo em đi xa tưởng mộng,
Ngực phồng kề cận hóa thành mơ.
Muốn tròn yêu ái kêu bà Nguyệt,
Mong kết duyên lành gọi chúa Tơ.
Ai biết đâu đời xoay chuyển đổi,
Chia tay mới thấy rõ “ngu ngơ!”
HỒ NGUYỄN (20-8-2022)


 
II./ NÀNG THƠ

Nàng thơ hiện hữu sẵn muôn nơi,
Là gió vi vu liễu lả lơi.
Là bướm lượn lờ hoa hạ nở,
Là mây bàng bạc lá thu rơi.
Là chim ríu rít trong trời lộng,
Là sóng dập dồn giữa biển khơi.
Là ánh sao băng đêm nguyệt tỏ,
Gợi thi nhân cảm hứng không vơi.
*
Gợi thi nhân cảm hứng không vơi,
Là những đêm trăng tỏa rạng ngời.
Là dưới lũng rẩm rì suối chảy,
Là bên thềm tí tách mưa rơi.
Là hừng sáng mới nhô đầu núi,
Là ráng chiều đang tắt cuối trời.
Là mỹ nhân dung nhan tuyệt thế,
Khơi nguồn thơ bất tận cho đời.
Nhất Hùng

HỌA: THƠ LÀ CHI?

Thả dáng nàng thơ hiện khắp nơi,
Là âm điệu gió rít buông lơi.
Là ong thích đóa hồng tung vuốt,
Là lá lìa cành thả gốc rơi.
Là đám mây cao tha thướt lã,
Là chim đàn gọi hát du khơi.
Là thương thân Cuội ngồi bên gốc,
Nguyệt nhớ làm thi hứng thảm vơi.
*
Nguyệt nhớ làm thi hứng thảm vơi,
Là tim thắt thẻo nhói tung ngời.
Là tình yêu xót đau buồn xé,
Là mối duyên sầu lệ thắm rơi.
Là khúc nhạc thiều chim gọi bạn,
Là vần thơ mới vận tung trời.
Là cơn gió mát se tê tái,
Cho kẻ xa nhau nối lại đời.
HỒ NGUYỄN (18-8-2022)


III./ : BẤT TRI TÂM

Sông sâu, sâu mấy cũng còn dò,
Tâm dạ làm sao lấy thước đo.
Hời hợt cả tin hay hố nặng,
Ngây thơ vội kính dễ lầm to.
Bụng xà miệng phật người trình diễn,
Ruột quỷ lời tiên kẻ đóng trò.
Thiện ác giả chân ôi khó đoán,
Lòng nhân thăm thẳm biết đâu mò.
Nhất Hùng

HỌA: LÒNG DẠ CON NGƯỜI

Lòng dạ người sao thật khó dò,
Cạn sâu thâm hiểm lấy gì đo.
Sông còn có thước so nông hẹp,
Tâm kiếm tìm đâu biết rộng to.
Độc ác dấu mờ bao ngụy ảo,
Hiểm nguy che kín phủ nhiều trò.
Giả chân rồi sẽ nguyên hình hiện,
Thiện đức cần chi phải kiếm mò…!!
HỒ NGUYỄN (15-8-2022)



IV./ SÀI GÒN
TRĂM NHỚ NGÀN THƯƠNG


Hai tiếng Sài Gòn cứ vấn vương
Nhớ thôi trăm nhớ với ngàn thương
Nhớ hàng xóm cũ cùng con hẻm
Nhớ bạn bè xưa một mái trường
Nhớ buổi nắng mưa luôn bất chợt
Nhớ thời hưng phế thật vô thường
Nhớ trưa giả bộ về chung lối
Lẽo đẽo theo em đến cuối đường
Nhất Hùng


 HỌA :NHỚ SÀI GÒN

Sài Gòn mang nặng mối tơ vương,
Nhớ đến - lòng dâng nỗi tiếc thương!
Nhớ những đêm mưa rơi cuối hẻm;
Nhớ bao ngày nắng rọi trên đường.
Nhớ quê hương đấy - đời yên ổn;
Nhớ xứ sở đây - kiếp thất thường.
Nhớ bạn bè xưa lưu lạc khắp!
Nhớ người yêu cũ học chung trường.
Thảo Chương Trần Quốc Việt
17-8-2022


HỌA: NHỚ SÀI GÒN

1- Sài gòn hai chữ gắn tình vương,
Hòn Ngọc bao ngày vẫn nhớ thương.
Nhớ Bạch Đằng đêm vui đợi bến,
Nhớ Gia Long ấm mái sân trường.
Nhớ Trần Hưng Đạo xe ồ ạt,
Nhớ Thủ Thiêm qua lại rất thường.
Nhớ lúc chia tay xa biệt xứ,
Thủ đô nay đổi lạ trăm đường.

2- Thay đổi tên mà vẫn vấn vương,
Xa xôi một thuở mãi còn thương.
Trưng Vương trò Bắc kỳ xinh dáng,
Gò Vấp cà phê thắm cạnh trường.
Sở thú thuở đưa em ghẹo giỡn,
Vườn hoa ta dạo chốn Nghê thường.
Ngọc ngà châu báo đâu còn nữa!
Mất tiếng Sài đô mất các đường.
HỒ NGUYỄN (17-8-2022)


 HỌA :SÀI GÒN NỖI NHỚ TƠ VƯƠNG...

Sài Gòn ôi nỗi nhớ tơ vương
Thương quá tuổi thơ thật dễ thương
Thương mãi ân tình êm ái đó
Thương người tình cũ học cùng trường
Thương anh ly loạn sớm xa biệt
Thương bóng dáng em rất mộng thường
Thương hận trời cao chia cắt lối
Sài Gòn xa xứ vạn con đường...
Tuyết Phan 18-08-2022


V./ HÒN NGỌC VIỄN ĐÔNG

“Sài Gòn đẹp lắm Sài Gòn ơi...”
Đô hội cảnh quan thật tuyệt vời.
Phố mỹ miều trẻ trung náo nhiệt,
Người chân thật hiếu khách vui tươi.
Trên đường xe dọc ngang muôn hướng,
Dưới bến thuyền xuôi ngược khắp nơi.
Du khách đến đây đều mến tặng,
“Viễn đông hòn ngọc” của muôn thời.
Nhất Hùng

 

HỌA: KỶ NIÊM QUA RỒI

Đẹp quá Sài Gòn thuở đó ơi!
Thủ đô Hòn Ngọc đã xa vời.
Bến Thành phố chợ xinh vui thắm,
Chợ Lớn cửa hàng hực hở tươi.
Gái nữ Gia Long khêu ghẹo dáng,
Trai tân Pétrus bóng giăng nơi.
Rạng ngời thế giới vang rền tiếng,
Kỷ niệm còn đâu của một thời!!!
HỒ NGUYỄN (18-8-2022)



1 nhận xét:

Tạp Ghi và Phiếm Luận : CHÉN trong TRUYỆN KIỀU (Đỗ Chiêu Đức)

  Tạp Ghi và Phiếm Luận  :                      CHÉN trong TRUYỆN KIỀU                                                                      ...