Thứ Bảy, 28 tháng 9, 2024

NKĐ (T.9/24.4 ) : LÊN TIẾNG,GIÀNH GHẾ ...,BẤT BÌNH ,CÔNG BÌNH Ở ĐÂU...? KỶ THUẬT MỚI ...?

                                                    
Dân quê Việt 1903  
LÊN TIẾNG
 
Xưa thì xôi, bắp ăn hoài
Chán thì đổi món là khoai lang , mì
Đi làm quen khổ, kể chi !
Giờ hưu, tệ nữa , khoai thì là sang
Ký khoai những mấy chục ngàn
Luộc lên một ký , ngậm tan hết nào
Vậy mà họ bảo rằng cao
Tăng lương một nửa bảo sao lặng mồm !
Sống thì cơ bản gạo cơm
Chết thì cơ bản rương hòm đủ thôi !
Công bằng mà nói người ơi !
Rõ ăn bủn xỉn , chết thời thiếu mua .
11g49.19/9/2024.
Ngô Kế Đang.
 
1/ TRÁCH CHI
 
Mưa thì mưa chẳng đều trời
Có nơi hạn hán , có nơi lũ tràn
Bày ra lắm cảnh ngỡ ngàng
Chỗ thời no ấm , chỗ ngàn khó khăn
Đất trời nào đã công bằng
Trách chi , vô vọng, người bằng thịt da
 
2/ RU NGƯỜI
 
Đi tìm hết cả đời rồi !
Lấy đâu ra được con người thiện lương ?
Công bằng còn phải "gạt " , "lường" !
Mà đâu đã kể đồ lường quá non
Ru người lắm tiếng ngọt ngon
Ruồi thì phải chết, bởi còn mật thơm
 
3/ BẾN NUỚC
 
( Lấy ý từ ảnh của Đoàn Công Văn)
Chẳng bến, mà nước mênh mông
Đầu ghềnh cuối bãi còn không hỡi người ?
Chỗ đâu neo đậu cho đời
Chơ vơ thuyền nhỏ, giữa trời quạnh hiu
Ngỡ như tham nhũng quả nhiều
Núi đồi sạt lở, nước triều cường cao.
10g27.21/9/2024
 

 

4./ GIÀNH GHẾ
 
Ghế thì nhỏ , đít thì to
Sợ người ta lấn nên lo lấn người
Bây giờ già hết - hưu rồi !
Ghế xưa vẫn có người ngồi , thế thôi
Làm gì lợi ích cho đời
Chứ mà man trá thì Trời không dung
Tai biến tỉnh tỉnh , khùng khùng
Phải ngồi giữ ghế , khôn cùng biết ai !
Ghế này thì chắc lắm thay !
Xích chân vào ghế , có ai đâu giành ?
7g35.22/9/2024
Ngô Kế Đang.
 
5./ BẤT BÌNH
 
Không tiền cá thịt ; ăn chay !
Nước tương kho quẹt ngày ngày ; trường chay ?
Đời nghèo , đã mấy ai hay !
Cúng dường, tích đức cầu may mắn mà !
Nào ngờ bị gạt xót xa
Tiền dường nó lấy tiêu pha riêng mình
Xe con , gái gú , bất bình
Nếu mà đủ chứng , tội hình khó tha !
4g53.24/9/2024
Ngô Kế Đang.
 
6./
CÔNG BÌNH Ở ĐÂU ?
 
Đã qua rồi cái thời khốn khổ
Thầy giáo về, tranh thủ đạp xe
Gò lưng đến độ ai dè
Cử nhân bán phối, thua bè gian manh !
Cô giáo trẻ, cũng đành chạy chợ
Bán thúng rau ,củ đỡ đồng vô
Chút tiền mua sữa còn thơ
Cái bằng sư phạm, rau giờ đổi thay
Chồng với vợ ngày ngày bám trụ
Chẳng bỏ nghề , vẫn cứ chờ mong
Lương thì chút phận long đong
Đến hưu tính lại , ôi không bằng người !
Cũng thâm niên có thời được tính
Đưa vào lương, quyết định, vì sao ?
Phải chi ruột , ghẻ đâu nào
Cùng chung chế độ , tức đau khôn cùng !
Giờ điều chỉnh tăng chứng ba chục
Thêm nay mai , hạnh phúc biết bao
Bà nội vụ rộng đường nào
Cho người đương nhiệm được cao hơn nhiều !
Ông Lao động cứ kêu , chẳng nói
Người về hưu sáng tối lặng thinh
Sống còn một nửa thương tình
Hỏi thời tính toán, công bình ở đâu ?
10g40.27/9/2024
Ngô Kế Đang.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

CON ĐƯỜNG "HOÀNG TUYỀN LỘ" BỊ CẤM 400 NĂM CỦA TRUNG QUỐC: CON ĐƯỜNG THÔI MIÊN KHÔNG AI DÁM ĐẶT CHÂN TỚI

Tưởng chừng tiến bộ khoa học có thể làm mờ dần đi những ám ảnh của con người về thế giới siêu nhiên, nhưng trong thế giới rộng lớn này, vẫn ...