Thứ Tư, 15 tháng 7, 2015

Thơ Thuyên Huy,HHuydu


Làm Kẻ Bên Đường


Người về làm khách bên đường

Nửa sầu bỏ lại nửa buồn mang theo

Ở đây trời đất quạnh hiu

Muộn tình khép vội buồn hiu hắt buồn

Còn không một thoáng dư hương

Tìm nhau trong cỏi mù sương cuối trời

Gọi nhau chi cố nhân ơi

Thôi thì chôn giấc ngủ đời thiên thu

Thuyên Huy


Mai Này Tôi Chết Đi

Mai nếu xa đời tôi bỏ đi

Lần đi không hẹn một ngày về

Xin đừng chôn tôi vào mộ lạnh

Đốt lấy tàn tro xác vô tri
*

Xin để hồn tôi được ngủ yên

Thiên thu không còn nữa ưu phiền

Đừng khắc thương yêu vào bia mộ

Để mãi tôi người không có tên
*

Đừng vội tiễn bằng khăn trắng tang

Tắt đi đóm lửa nến đôi hàng

Hoa trắng mai này rồi cũng úa

Đâu có vui gì ở nghĩa trang
*


Còn những nợ đời chưa trả xong

Xin cho tôi hẹn kiếp sau cùng

Lúc đó không còn là nghiệp chướng

Cuối cùng mình cũng đến hư không
*

Tôi sợ hẹn người ở kiếp sau

Sợ mình phải làm lại từ đầu

Yêu thương cho mấy rồi cũng thế

Rồi lại một lần ta bỏ nhau
*

Xin gởi tro tàn theo gió Thu

Tôi đi người ở lại đừng chờ

Hồn tôi từ đó bay về hướng

Hướng mặt trời lên thuở hoang sơ
Thuyên Huy


THẢ MÂY VỀ TRỜI 

Một chiều đông rực rỡ áng mây hồng
Nương nhè nhẹ bềnh bồng tiên giáng thế
Như truyền thuyết tình yêu câu chuyện kể
Chính là em bất chợt giữa đời anh

Mắt long lanh ao ước mộng an lành
Chim ngừng hót trên đầu cành say ngắm
Tâm hồn anh nỗi ngọt ngào thấm đẫm
Nụ cười duyên xao xuyến khúc giao mùa

Bóng dịu dàng xuyên ánh nắng lưa thưa
Dáng thanh thoát áo vờn bay trong gió
Rơi chén ngọc hay căn đày kiếp đọa
Bước xuống trần khao khát cõi lòng anh

Chiều đan tay mê đắm cuộc tình xanh
Mặt kề mặt khép bờ môi hương sắc
Giọt lệ sầu buồn vương lên khóe mắt
Hợp rồi tan số kiếp cách chia đời

Thả mây bay theo cơn gió về trời
Tiên ở lại, mối duyên trần bất biến
Lửa yêu thương thắp cuộc tình miên viễn
Phút ban đầu, lưu luyến tận ngàn sau

Hhuydu 07-2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

HAI BÀI THƠ ĐỐI HỌA Của Trang Trình Và Vô Danh Tiểu Bối

HAI BÀI THƠ ĐỐI HỌA   1 -THÚ NHÀN * TRẠNG TRÌNH Nguyễn Bỉnh Khiêm   Một mai một cuốc một cần câu Thơ thẩn nào ai vui thú nào! ...