Thứ Sáu, 26 tháng 4, 2019

KHI TÔI CHẾT - Thơ Đặng Quang Tâm

Nhớ Ngô Quang Thọ KSĐ 13

Khi tôi chết tôi trở về cát bụi
Thịt da này xin trả lại nhân gian
Nắm xương tàn sau một kiếp lầm than
Chẳng biết gửi nơi đâu cho tiện

Khi tôi chết xin đừng ai đưa tiển
Cũng đừng ai phúng điếu gửi vòng hoa
Để tôi đi thông thả cỏi ta bà
Thăm bạn cũ và thân bằng quyến thuộc

Khi tôi chết thắp dùm tôi ngọn đuốc
Để tôi cầm soi sáng cỏi âm u
Giúp cho tôi nhận diện bạn hay thù
Mà lúc sống tôi không sao biết được 

Khi tôi chết chôn theo tôi cây thước
Để tôi đo lòng bè bạn gần xa
Ở bên kia có những lúc nhớ nhà
Tôi sẽ biết đứa nào nên thăm viếng

Khi tôi chết xin vội vàng tẩn liệm
Đừng đợi chờ ai đến để phân ưu
Tôi bước đi qua bóng tối mịt mù
Quên hết những ngày tha phương vất vả

Khi tôi chết đời không còn chi cả
Hôn vợ con rồi từ giả tôi đi
Bao nhớ thương tôi không nói được câu gì
Thật ngắn ngủi kiếp nhân sinh là mấy

ĐẶNG QUANG TÂM
4-23-2019


1 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...