Thứ Ba, 30 tháng 4, 2019

TÔI CỐ VIẾT VÌ KHÔNG MUỐN KHÓC - Thơ vkp phượng tím


Tôi cố viết...với niềm tin khờ dại
Nhỡ mai kia gặp... Người bảo không quen!
Sông núi cách ngăn... có trăng quên đèn
Lầu thơ vắng bóng... ai thương ai nhớ?
                 *

Tôi cố viết... vì tâm tư trăn trở
Giải tỏa nỗi niềm của kẻ yêu xa
Đừng trách ai tuổi đã ngả bóng tà
Tha thiết mặn nồng đắm say tình muộn!
               *

Tôi cố viết... để thương vay khóc mướn
Cảnh trái ngang của bè bạn người thân
Chia buồn sớt khổ an ủi tinh thần
Tri kỷ tri âm người dưng nước lã...
              *

Tôi cố viết... bằng trái tim sỏi đá
Bất kể mưa dầm gió bão phủ vây
Trong cỏi trần gian địa ngục đọa đày
Bạo hành bạo lực dâm ô... diễn tiến
               *

Tôi cố viết... vì sợ không được viết
Tuổi già chẳng tha căn bệnh Alzheimer
Tay run gối mỏi lưng đau mắt mờ
Quên quên nhớ nhớ loay quay trí óc!
                *

Tôi cố viết... bởi vì không muốn khóc!!!
Saigon tháng 4/2019 vkp phượng tím

1 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...