Thứ Hai, 8 tháng 4, 2019

Thơ Đăng Quang Tâm : ĐỢI ( Bài số 2 )

Anh vẫn đợi nhưng thôi em đừng đến
Đừng có hờn có giận chả gì đâu
Để đêm khuya có thao thức có âu sầu
Anh mới hiểu thế nào là cay đắng

Anh vẫn biết mình còn thương em nhiều lắm
Dù đường đời đã vạn nẻo chia phôi
Anh sẽ nhớ hoài ngày hai đứa chung đôi
Những lúc buồn lúc vui không trọn vẹn

Anh tiếc quá chiều nay mình lổi hẹn
Để anh chờ anh đợi biết bao nhiêu
Anh thấy mình sao quá đổi quạnh hiu
Rồi chợt hiểu tình đời là như thế

Anh cứ tưởng chiều nay em tới trể
Nhưng chờ hoài nào có thấy em đâu
Anh thẩn thờ khi nghỉ cảnh xa nhau
Lòng nặng trỉu một nổi sầu thê thảm

ĐẶNG QUANG TÂM
(Nhóm Văn Nghệ Trăng Vàm Cỏ Đông)




1 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...