Thứ Hai, 11 tháng 4, 2022

QUÁN TRỌ TRẦN GIAN - Thơ Nhất Hùng,Hồ Nguyễn,Đặng Xuân Linh Họa



QUÁN TRỌ TRẦN GIAN

Cuộc đời trăm mối phải lo toan,
Nào bại-thành may-rủi hợp-tan.
Mà kẻ ước giàu sang phú quý,
Còn người mơ tiến chức thăng quan.
Rồi mang họa trí luôn sao động,
Lại vướng tai tâm mãi bất an.
Dương thế thân nương là cõi tạm,
Chốn đi-về: Quán Trọ Trần Gian.

NHẤT HÙNG

HỌA: CỎI TẠM

Xuống kiếp quây quần kế tính toan,
Nay thành mai bại họp rồi tan.
Bụi trần lặn ngụp tìm ngôi báu,
Bể khổ chôn vùi kiếm chức quan.
Sực tỉnh tuổi thanh xuân mất khuất,
Định thần lão hạc chẳng còn an.
Xuôi tay nhắm mắt thân vùi đất,
Nghĩ …được những gì ở thế gian?

HỒ NGUYỄN (28-3-2022)



 HỌA : NƯƠNG TẠM

Duyên kiếp cõi nầy đã dự toan...,
Rằng là tốt xấu...hợp rồi tan.
Dương gian chứa phú bần dân phận,
Nhân loại đầy tham ước huyện quan.
Tỉnh giấc khi quyền xuôi ngược hết,
Định tâm lúc tuổi khó tầm an.
Rồi ngày nào, bỏ nơi nương tạm,
Tay trắng trắng đời phủi thế gian.
Đặng Xuân Linh
29-03-2022 


 

1 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...