Giã Từ Côn ĐảoCôn Đảo em ơi hãy ngủ yên.Ngủ yên cho trọn kiếp ưu phiền.Thuyền ta vội vã trong đêm tối,Nhưng vẫn thương về em giữa đêm.Trăng ngả phương đoài nghiêng bóng cây.Dừa đong đưa là dáng hao gầy.Từ khi đất nước lên màu máu,Đảo nhỏ xa nghèo thêm đắng cay.Sóng bủa từ xa sóng nhấp nhô.Buồn vương tủi hận sóng xô bờ.Trào thêm bọt trắng khi tan vỡ.Gào thét bên ghềnh trăng bơ vơ.Tàu đã xa rồi Côn Sơn ơi!Bóng em vụt tắt giữa trùng khơi.Thuyền đi như thể vào vô tận.Chỉ có sao trời đưa lối thôi.Đào Văn Bình(
Chủ Nhật, 7 tháng 6, 2020
Giã Từ Côn Đảo - Thơ Đào văn Bình
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh
ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...
-
CON MỂN VÀ ĐIỀM BÁO KHÔNG MAY MẮN Con thú rừng có tên “ Mển ” hay“ Mang” , còn gọi là hoẵng , kỉ , là mộ...
-
Năm nào cũng vậy, do thức dậy sớm đi chợ sớm, nên má là người đầu tiên mở ngày ba mươi Tết ra. Không biết có phải số má cực, vía má cực kh...
-
Bối cảnh lịch sử: Nguyễn Du (chữ Hán: 阮攸; sinh ngày 3 tháng 1 năm 1766–1820), tên tự Tố Như (素如), hiệu Thanh Hiên (清軒), biệt hiệu Hồ...
Bài thơ rất hay, cảm ơn tác giả
Trả lờiXóa