Thứ Tư, 10 tháng 6, 2020

Thơ Trần Chu Ngọc: CÒN LẠI NỖI BUỒN, NHƯ GIÓ ĐỢI CHỜ

CÒN LẠI NỖI BUỒN


Thôi thì
ta cứ ngu ngơ
Làm cây cổ thụ
đợi chờ cơn mưa
Mùa hè
có nắng lưa thưa
Hàng cây trút lá
buồn chưa thấy về
Thôi thì
ta như cơn mê
Bên đời chợt tỉnh
khi mơ thường tình
Còn đây
trái tim tật nguyền
Chiều bên gác nhỏ
nghiêng nghiêng giọt sầu
Người tình cũ
biết tìm đâu
Hay trong chiếc lá
thu sầu đang rơi
Còn đây
lối cũ gọi mời
Dấu chân qua đó
thảnh thơi tìm về
Thôi thì
cứ hát ngô nghê
Mộng du mấy thuở
cùng về đêm nay....

NHƯ GIÓ ĐỢI CHỜ
Ta tìm
một mớ bòng bong
Ngày em cất bước
theo chồng đi xa
Tình xưa
theo dáng mặn mà
Tưởng chừng như đã
đi qua mấy mùa
Ta tìm
chút nắng ngày xưa
Bên em ngọn cỏ
gió đùa mông lung
Mai qua phố nhỏ
bâng khuâng
Biết sông cạn đáy
đã từng tìm nhau
Ta tìm
một thuở tình đầu
Năm mươi năm lẽ
nhạt màu nắng mưa
Nên khi
dừng bước phố xưa
Mênh mang kỷ niệm
cho vừa tình em
TRÀN CHU NGỌC
🌸🌸🌸🌸

Mời Xem :CHIỀU SAIGON- Thơ Trần Chu Ngọc

1 nhận xét:

  1. Những bài thơ này rất hay, nhưng đọc xong thấy nỗi buồn vẫn còn đọng lại

    Trả lờiXóa

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...