Thứ Tư, 24 tháng 6, 2020

TRÊN SÓNG MỘNG Thơ Cao Mỵ Nhân và Bài Họa Của Các Thi Hửu


TRÊN SÓNG    MỘNG
Thuyền chở em về Huế với anh
Thuyền trôi trên sóng mộng êm lành
Thuyền trăng chất ngất sầu đơn lẻ
Anh đã chờ em mấy cửa thành

Hỡi vị vua tình cảm của em
Đưa tay em nắm bước quanh thềm
Ta xô đổ hết tường rêu cản
Anh dẫn em vào chơi Ngự viên

Hoa phượng rơi trên thảm cỏ tươi
Áo em xanh biếc lẫn da trời
Mắt anh thoắt đựng ngàn sao rụng
Ta lại cùng nhau dấu nụ cười

Anh đỡ em ngồi thử ghế vàng
Tiếng hô vạn tuế chợt âm vang
Anh cười chấn động cung đình mục
Nước mắt vô tình rơi chứa chan

Chúa Thượng ơi, xin chớ tủi hờn
Thuyền xuôi, em trở lại cô đơn
Ngài về sưởi ấm lòng hoang tộc
Tiếng hát lênh đênh quyện gió vờn...
CAO MỴ NHÂN

Bài Họa 1:TRÊN SÓNG TÌNH

Hoa lồng cửa nguyệt,đóa trâm anh
Mộng tưởng về chưa trọn giấc lành
Gió sóng khơi xa màu cổ lệ
Triều âm vụn vỡ bóng khuynh thành

Quân vương vô nghĩa,nếu không em
Hạnh phúc gì trong mấy bậc thềm
Lăng tẩm đền đài rêu phủ lạnh
Oanh vàng rộn hót lạc hoan viên

Lìa cành chiếc lá biệt ngời tươi
Bỏ lại mênh mông ngút ngát trời
Một thuở tử sinh cùng hiện hữu
Vì nhau rực lửa mắt môi cười

Tình xuân phơi phới ánh son vàng
Nhã nhạc thanh bình hợp tấu vang
Ngọn gió vô thường lay ngự uyển
Hoàng bào xa giá lệ ngùi chan

Quân vương ôi hỡi ! nước non hờn
Đâu chốn quay về sống giản đơn ?
Hết nợ,hết duyên,tình cũng hết
Phù vân hạc trắng cánh chao vờn…
Lý Đức Quỳnh
16/6/2020


 Họa 2 :HUẾ XƯA
Sông Hương độ nọ anh chờ em
Bến đỗ đò xưa, gió mát lành
Lơ lững tung bay tà áo trắng
Đẹp thay cố gái chốn kinh thành


Thiên Mụ chiều tà anh đợi em
Nắng vàng thoi thóp rọi bên thềm
Xa xa thấp thoáng trong trời xám
Sừng sửng bên cầu, tháp Giả viên


Dạo đồi Vọng Cảnh, cỏ xanh tươi
Mây trắng lửng lờ lấp khoảng trời
Non nước hữu tình, càng đắm đuối
Mơ màng mắt biếc với môi cười

Quách cũ thành xưa, nghĩa đá vàng
Sa trường vó ngựa mãi còn vang
Nhớ xưa Tây Lộc, đàn chim sắt

Chinh phụ đợi chờ, giọt lệ chan

Hương Giang xa vắng, nước sông hờn
Cô lái ngày xưa, phận lẻ đơn
Lữ khách Vân Lâu còn mãi đợi
Em về bến cũ, ánh trăng vờn.
Thanh Trương


 Họa 3 :TÌNH. CHẾT
Em có khi nào nghĩ đến anh ?
Từ khi hai đứa mộng không thành
Nên chôn tình chết vào nhung nhớ
Và giữ trong tim ước hẹn lành

Đêm trăng nào đó ta cùng em
Ngồi cạnh bên nhau dưới bậc thềm
Trao đổi tâm tình bao giấc mộng
Câu thề ghi khắc ghế công viên

Nghĩ lại ngày nao sống rất vui
Khi em khúc khích nở môi cười
Ta âu yếm nhẹ cài lên tóc...
Một cánh phượng hồng sắc thắm tươi

Có một chiều thu lá rụng vàng
Em ngồi nức nỡ lệ sầu chan
Tiếc thương lại thuở còn xuân mộng
Vì bởi mai nầy pháo nổ vang

Giờ ta gối lẻ với chăn đơn
Mưa gió ngoài song vẫn hú vờn
Ôm mối u hoài nơi đất khách
Lòng vơi gạt bỏ nỗi căm hờn
songquang


 Họa 4 :TA HÃY VUI SỐNG
Em về một chuyến tận quê anh
Để thấy thôn trang sống mộng lành
Vườn ruộng thênh thang vừa đủ sống
Đâu cần hối hả giống kinh thành


Ngày ngày anh sẽ cạnh bên em
Rảo bước trên đê nắng xế thềm
Ta sống yên bình trong ước vọng
Lúc chiều về dạo ngắm công viên


Hè về hoa lá vẫn xanh tươi
Mộng ước bay cao tận cõi trời
Ta cứ nhìn nhau mà tận hưởng
Tình yêu, khóe mắt với môi cười


Ta hãy ngồi đây dưới lá vàng
Quanh mình khúc nhạc cứ vang vang
Ngoài kia gió hắt hiu trầm lắng
Dưới khoảnh trời lành, nắng chói chang.


Xin em đừng vội thoáng u hờn
Để sống cuộc đời thật giản đơn
Ngày tới ngậm ngùi trong tấc dạ
Đêm đen nghe vọng tiếng chờn vờn….
TRỊNH CƠ


Hoạ 5 :GIẤC LIÊU TRAI !...
Sông Hàn ngoạn cảnh bậu cùng anh
Thuyền máy êm ru giấc mộng lành
Thế thái cảm thông mình chất phát
Nhân tình ưu ái mối chân thành

Người xưa Bến Mía vẫn yêu em
Bạn cũ Bạch Đằng đợi trước thềm
Hải ngoại ra đi mà họp mặt
Quê nhà trở lại mới đoàn viên

Ve sầu tấu nhạc phượng hoàng tươi
Mái tóc đen tuyền đẹp ngất trời
Mến cậu thanh niên người tuấn tú
Yêu cô thôn nữ mắt môi cười

Chàng vua ngự trị giữa cung vàng
Thiếp Hậu Hoàng nghe vạn tuế vang
Chiếc ghế sơn son mà gỗ mục !...
Ta xơi Bát Bửu lệ thầm chan...!

Hạo Lan khả ái cớ sao hờn...? (1)
Lã Bất Vi mà ngủ gối đơn (2)
Hoàng tử xuôi buồm ngôi cửu đỉnh
Liêu Trai một giấc mộng chờn vờn !...
Mai Xuân Thanh
Ngày 16/06/2020

1,2: Trong Thất Quốc Chí thời Tử Sở nước Tần làm con tin ở Triệu quốc


Hoạ 6 :HOÀI NIỆM MIÊN MAN
Em về nơi ấy ghé thăm anh
An nghỉ ngàn thu giấc mộng lành
Để mặc cuộc đời bao phức tạp
Chẳng quan tâm đến chuyện chưa thành

Ngày trước, đêm trăng, anh rủ em
Cùng ra hóng gió trước hiên thềm
Rồi kề vai bước trên đường vắng
Ghế đá chung ngồi ở trúc viên

Ta sống lại thời xưa đẹp tươi
Ngày vừa quen biết, mông xanh trời
Ôn từng kỷ niệm đời chung sống
Âu yếm nhìn nhau lặng lẽ cười...

Rồi một chiều thu ngập lá vàng
Trên đồi Bảo Lộc thác ầm vang
Ta tìm về lại, kề môi ấm
Nhớ nụ hôn đầu, lệ đẫm chan...

Giờ chỉ mình em nuốt lệ hờn
Từng đêm lạnh lẽo dưới chăn đơn
Ngập tràn kỷ niệm thời yêu dấu
Nghe gió ngoài hiên rú rít vờn...
Phương Hà
( 18/06/2020 )
 Họa 7 :THEO ANH VỀ THĂM HUẾ
Em theo về Cố Đô cùng anh
Thăm Sông Hương gió mát trong lành

Tràng Tiên sáu vài mười hai nhịp
Ghé Phu Văn Lâu, viếng Hoàng Thành

Anh buồn…thinh lặng đi bên em
Tường vôi loang lổ, rêu đen thềm
Vắng bóng vương tôn nơi ngọc các
Chẳng còn công nữ chốn hoa viên

Hồ Tỉnh Tâm, Sen thắm sắc tươi
Vào Hạ, mây càng xanh thẳm trời
Nhìn đôi câu trắng đang âu yếm
Anh thoáng vui, em chúm chím cười

Xuôi ngược trên sông, Thuyền Rồng vàng
Nhã Nhạc Cung Đình réo rắt vang
Các O Huế, áo dài khăn đóng
Hò…Mười thương, duyên chứa tình chan

Thần Kinh yêu dấu chớ nên hờn
Dẫu cách nghìn trùng đâu lẻ đơn
Nhớ lắm, tiếng chim đêm...Núi Ngự
Thương Hương Giang…giầm khoắng trăng vờn

Thanh Song Kim Phú


 Họa  8:Kẻ ước muốn

Nơi miền đất nước thuộc tình anh
Chỗ đó an cư sống thật lành...
Thấy dưới trăng mờ nhìn tựa nghĩ...
Đấy người mong có huyện muôn thành

Nghĩ ngất ngưỡng cao có lắm em
Ước sao tới tận bước thang thềm
Trị vì thiên hạ, lòng chưa rủ...
Rằng nghĩ tìm đâu chốn ngự viên

Bỗng lá rụng lìa nhánh biếc tươi
Lao chao làm biến mộng khung trời
Hồn rơi vực thẳm điều mơ lặn
Đó giấu tâm tư thẹn mĩm cười

Ta thử mà suy giấc mộng vàng
Được như ý tưởng có vinh vang?
Hay là lạc bước nơi sâu thẳm
Thật quá ảo huyền huyễn hoặc chan

Mộng giàu sang hoá cũng không hơn
là biến sắc thần chỉ hoá đơn
Đất nước rơi sầu ôi! ác mộng
Rồi như thấm hỗ bức đồ vờn.
Đặng Xuân Linh

 Họa 9 :VỀ CUNG
( tặng Mỵ Nhân quý mến)
Có phải vì em đã chọn anh
Sang sông lướt sóng đến Kinh thành
Chẳng nề khác biệt,không e ngại
Một dạ thương yêu,đắm mộng lành

Thuyền rồng nghênh rước đón chờ em
Xác pháo hoàng cung lót ngập thềm
Nội thành,Cấm Tử vui mở hội
Chàng đưa công chúa ngự hoa viên

Mừng cô dâu mới thật xinh tươi
Áo cưới vàng anh đẹp ngất trời
Thiếu nữ,bao nàng xây mộng ước...
Sánh đôi,hạnh phúc mỉm môi cười

Hoàng bào,thái tử ngự ngai vàng
“VẠN TUẾ”tung hô tựa sấm vang
Chẳng khác năm xưa...thời thịnh trị
Muôn dân an thái,lộc chan chan

Ngày tháng gieo chi lắm tiếc hờn...
Vắng người, gối lẻ, tấm chăn đơn
Dưới vầng nguyệt khuyết,cung đình lạnh
Rêu phủ  chầu sân,  mặc lá vờn...
Thanh Hoà

Họa 10 :Thăm Đại Nội 
Một buổi chiều vàng dạo với anh 
Đường hoa xác Phượng trải yên lành 
Quê hương trở lại buồn xa vắng 
Gió lộng lang thang mấy nẻo thành 

Đại Nội im lìm quyến luyến em 
Triều xưa tượng lính đứng sân thềm 
Điện vua khí lạnh trùm bao phủ 
Giáo , kiếm treo tường tỏ lệnh nghiêm 

Áo mão đai màu đẹp sắc tươi
Hồn phiêu lãng tới tận cung trời 
Bao nhiêu thế kỷ đời tiên Đế 
“ Vạn tuế “ tung hô vọng tiếng cười 

Khí phách bào y ghế rực vàng 
Oai hùng lịch sử tiếng đời vang 
Chầu văn , hò Huế cung sầu quyện 
Dấu tích lưu truyền giữ giống chan 

Nắng Hạ hồ Sen trắng nõn hờn 
Dâng vườn Ngự Uyển ủ cô đơn 
Hàng cây vắng vẻ đầy bông Sứ 
Cảnh lặng nhoà mi nắng nhạt vờn 
                      Minh Thuý 
                 Tháng 6/20/2020


Họa 11:SÔNG BUỒN
(Kính họa muộn bài Trên Sóng Mộng của chị Cao Mỵ Nhân)
Sóng trải dòng Hương tiển biệt anh
Trời quang mây tạnh gió trong lành
 Người đi bao nỡ, duyên vừa chớm
 Kẻ ở buồn sao, mộng chửa thành

Anh đã thề chung lối với em
Cố Đô mưa gió lộng qua thềm
Bên nhau tơ tóc mong hoà hợp
Tình thắm muôn đời nguyện mãn viên

Xác phượng sân trường rụng thắm tươi 
Hoàng Thành ve rả rít vang trời
 Lung linh ẩn hiện người tăm nhạn 
 Loáng thoáng đâu đây rộn tiếng cười

Núi Ngự còn kia dưới nắng vàng
Vân Lâu lời hát vẫn âm vang
Như trao lời nhắn, hay chăng nhỉ
Người hỡi tình mình mãi thắm chan

Muốn được gần nhau để dỗi hờn
Quặn lòng nhìn mỗi mái chèo đơn
Sông buồn sóng lặng hồn tê tái
Giọng hát chùng xao gió thổi vờn
Phương Hoa - June 27th 2020

🌹🌹🌹🌹🌹🌹

1 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...